Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 317: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 21

Chương 317: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 21Chương 317: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 21
Điều quan trọng nhất là, linh hồn đang trong cơ thể hoàng đế là ba ruột cô còn trong cơ thể Vạn quý phi, người đứng đầu hậu cung là linh hôn mẹ cô, trên cơ bản thì sự an toàn của cô trong hậu cung đã được đảm bảo, mấy ngày nay cô thường kéo chị cả đi vòng vòng trong nội khố, quả thực là được mở mang tầm mắt, sau này khi được quay lại hiện đại lần nữa, cô có thể kiêu ngạo nói với con cháu mình, mấy thứ trong viện bảo tàng kia thì tính là gì, toàn là mấy thứ năm đó bà các cháu từng chơi thôi.
Chỉ có điều Lăng Điềm có hơi ngạc nhiên, bình thường cung phi nên đưa canh đưa đồ cho ba cô mới đúng, sao vị cung phi này lại đưa đồ đến cho mẹ cô.
Cô nhìn vẻ tán thưởng nơi đáy mắt vị Nghiên quý phi kia thì đáy lòng bỗng dậy sóng.
Ba Quốc Đống à, vợ ba thật nghịch thiên quá đi, bây giờ khí chất mà mẹ tỏa ra còn thu hút cả phụ nữ cơ à.
Tiểu thái tử vẫn còn là một đứa trẻ đơn thuần, cậu nhìn ngũ hoàng tỷ mắt chứ nhìn chăm chăm về phía Vạn nương nương, tay vẫn không ngừng bốc trái cây trong đĩa của cậu, mắt thấy một núi trái cây sắp thành bình địa thì hơi nước vòng quanh hốc mắt cậu.
Ngũ hoàng tỷ ăn khỏe thật, trách sao tỷ ấy chỉ lớn hơn cậu có một tuổi rưỡi mà đã có thể theo Vạn nương nương học võ rồi, chắc chắn là do cậu ăn không đủ nhiều, cậu phải cố gắng hơn nữa, ăn tới khi cơ thể trở nên cường tráng, tranh thủ khiến Vạn nương nương sớm ngày nhìn thấy mình.
Bốc rồi thả, tốc độ nhai của tiểu thái tử được tăng nhanh, hoa quả lũ lượt được bỏ vào miệng, quai hàm dồn đến phồng lên, nhìn qua chẳng khác gì một con sóc nghịch ngợm. ...
"Hoàng thượng, liên quan đến chuyện xuất chinh đến bộ tộc Đại Xích, quân đội đã trù liệu lương thực và lương bổng đủ cả rồi, chỉ đợi bệ hạ định đoạt."
Trên triều đường, đại thần của quân đội bước ra khỏi hàng trình tấu.
Lúc Lăng Quốc Đống đang tiếp nhận ký ức của nguyên thân, anh ta cũng từng tập trung xem qua ký ức liên quan đến bộ tộc Đại Xích, nguyên thân là một người vô cùng cuồng chiến tranh. Sau khi hắn ta lên ngôi đã mở rộng lãnh thổ Đại Khánh ra gần gấp đôi, bỏ những chuyện khác sang một bên thì hắn quả thực là một bá chủ trí dũng kiệt xuất.
Bộ tộc Đại Xích là một khúc xương cứng mà hắn ta đã muốn gặm nó từ lâu, chỉ là Đại Khánh lúc đó vừa mới đánh xong trận chiến với Khương Quốc ở phía Bắc. Tuy giành chiến thắng áp đảo nhưng lực lượng quân sự và sức mạnh quốc gia đều tạm thời ở trạng thái suy yếu, hoàn toàn không phải thời cơ tốt nhất để tiến đánh bộ tộc Đại Xích.
Nguyên thân đã đợi ngày này rất lâu rồi, nếu như Lăng Quốc Đống bỗng nhiên nói muốn hủy bỏ việc tiến đánh bộ tộc Đại Xích e rằng sẽ làm người ta nghi ngờ.
Anh ta có hơi lưỡng lự, nói cho cùng đã sống ở thời hiện đại mười mấy năm, anh ta đã không còn là Sifion quen với những cuộc tranh đấu sống chết kịch liệt ở đại lục Ma Vũ nữa rồi.
Đại lục Ma Vũ không hề thái bình, vùng đại lục này ngoại trừ loài người còn tồn tại cả tộc thú, tộc tinh linh, tộc quỷ lùn, tộc thân và tộc ma.
Chỉ có điều tộc thần bây giờ đã trở thành truyền thuyết ở trên đại lục Ma Vũ, căn bản không thấy được bóng dáng của tộc thần, tộc ma tuy bị phong ấn nhưng cứ cách một trăm năm sẽ lộ ra ma khí một lần. Phàm là người bị ma khí nhiễm vào đều sẽ dân dần mất đi tinh thần và trí tuệ, là tộc tôn tại mà người người ở trên đại lục Ma vũ đều kêu gọi tiến đánh.
Trừ lúc cùng chung mối thù hợp tác đối phó với tộc ma ra thì những lúc khác, quan hệ giữa các chủng tộc chẳng hề hòa hợp, tộc tinh linh chán ghét lòng tham không đáy nham hiểm của tộc người, tộc quỷ lùn khinh thường sự cao to thô cứng của tộc thú mà trong tộc người có bốn công quốc, cùng với ngôi đền ở nơi cách biệt với công quốc cũng thường xảy ra phân tranh loạn lạc.
[công quốc: lãnh thổ quốc gia có chủ quyền do một công tước sở hữu và cai trị. ]
Trên thực tế cuộc sống ở đại lục Ma Vũ ngay cả một pháp sư có ma lực hệ mộc yếu ớt như Sifion cũng đã nhìn quen với việc chết chóc, anh ta thậm chí cũng từng chính tay giết con người bình thường mà bị ma khí lây nhiễm.
Chỉ là cuộc sống ở thời hiện đại an nhàn quá, an nhàn đến mức anh ta đã không hợp với tranh đấu nữa rồi.
Cuối cùng Lăng Quốc Đống vẫn bảo Khâm Thiên Giám tính toán thời gian xuất binh tốt nhất, đây là thói quen trước đây của Yên Đế, sau đó lại có mấy vị đại thần dâng lên một vài cuốn sớ, sau đó thì bãi triều.
[Khâm Thiên Giám: là cơ quan quan sát và chiêm nghiệm âm dương bói toán, các hiện tượng thiên văn, ... giữ trọng trách tư vấn cho triều đình về các vấn đề địa lý và phong thủy. Ì...
Bạn cần đăng nhập để bình luận