Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 302: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 6

Chương 302: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 6Chương 302: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 6
"Người đâu, mau đưa thái tử và nhũ mẫu nhũ phụ của thái tử đến Càn Khôn Cung, Vạn quý phi nàng cùng trẫm trở về tẩm cung, trẫm có việc muốn hỏi nàng."
Lăng Quốc Đống vừa dứt lời thì không biết từ đâu bỗng nhiên xuất hiện bốn người mặc quần áo màu đen, sau khi thi lễ với anh ta thì nhanh chóng biến mất.
Đám phi tần lân đầu mới biết đến sự tồn tại của đám ám vệ thần không biết quỷ không hay kia, sau khi thấy sự xuất hiện của họ thì mặt mày trắng toát, nghĩ đến những lời hoàng thượng vừa nói lại nhớ đến những việc trái lương tâm mà trước đây mình từng làm, có mấy người tâm lý không vững, thân thể lung lay như sắp đổ, mồ hôi lạnh ướt đẫm lưng áo.
"Hoàng thượng."
Lưu quý phi cũng có biết chút chút về sự tôn tại của đám ám vệ mà hoàng thượng âm thâm dưỡng trong bí mật, chỉ có điều cô ta hoàn toàn không biết đám người đó lại ẩn nấp trong cung, có khả năng xung quanh cô ta cũng có những kẻ giám thị giống như thế.
Chỉ có điều cô ta làm việc rất cẩn thận, chắc hẳn sẽ không tra ra được điều gì lớn, điều khiến cô ta bất an là hoàng thượng không mời bất cứ ai chỉ bảo một mình Vạn quý phi trở về tẩm cung, đến cùng là vì gì.
Hơn nữa thái tử bị mang đến Càn Khôn Cung, nơi đó đâu đâu cũng là người của hoàng thượng, sau này cô ta muốn đối phó với thái tử thì khó càng thêm khó.
Chỉ tiếc, dù cô ta có cất tiếng gọi thâm tình thế nào thì Lăng Quốc Đống cũng chẳng thèm ban phát dù chỉ là một cái liếc mắt cho cô ta, vài cung nữ thái giám cẩn thận ôm thái tử điện hạ đang hôn mê bất tỉnh và Hải công công, Lan cô cô ở phòng cách vách đi sát sau lưng hoàng thượng và Vạn quý phi.
Lưu công công đi cạnh chủ tử nhà mình, nhìn cô ấy bước lên long liễn, đến bây giờ ông ta vẫn còn thấy rất mơ hồ.
Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy?
Nương nương vì tiểu thái tử mà vọt vào đám cháy.
Nương nương mạnh mẽ khiêng ba người từ trong đám cháy ra.
Nương nương lọt vào mắt xanh của bệ hạ, bây giờ còn được ngồi trên long tiễn mà trước nay chỉ hoàng thượng mới được ngồi.
Ôi, quả nhiên nương nương tính toán như thần, nhìn thấu việc hoàng thượng cố ý tỏ ra lạnh nhạt với thái tử, thực ra trong số các hoàng tử, người mà hoàng thượng coi trọng nhất chính là thái tử điện hạ, sự lạnh nhạt trước đây chỉ là lớp vỏ ngụy trang để bảo vệ thái tử thôi.
Nương nương thánh minh, nương nương cơ trí, ông ta nhất định sẽ nghe theo nương nương, chỉ đâu đánh đó.
Lưu thái giám tự cho là mình đã hiểu rõ tất cả, ánh mắt kiên định, bước chân thoăn thoắt, ông ta như nhìn thấy tương lai sáng ngời đang ở trước mặt vẫy tay chào ông ta.
"Quốc Đống, con gái chúng ta đang ở đâu được chứ?"
Con trai có lẽ thực sự là thái tử, Vạn Kim Chi ngồi trên long tiễn, khẩn trương hỏi Lăng Quốc Đống.
Chưa tìm được con gái thì lòng cô ấy vẫn không thể nào yên tâm được, nhất là sau khi mới trải qua cơn chấn động khi con trai suýt chút nữa đã vùi thân nơi biển lửa. "Em yên tâm, Kiều Kiều và Điềm Điêm sẽ không sao đâu, theo anh nghĩ các con chắc cũng đang ở trong cung, chỉ không biết là biến thành cung nữ hay công chúa."
Lăng Quốc Đống cũng không dám đưa ra phán đoán các con mình biến thành phi tử, chắc ông trời sẽ không trêu đùa anh ta thế chứ!
"Sáng mai cho người gọi toàn bộ công chúa tới đây, để xem con gái chúng ta có phải một trong số họ không."
Vạn Kim Chi cũng cảm thấy đây là cách hay, cung nữ quá nhiều, còn dễ khiến người khác sinh nghị, hay là cứ gọi đám công chúa của họ tới coi thử.
Ở một bên khác, Yên Đế bị ác mộng làm tỉnh giấc, hắn ta ngồi bật dậy trên giường, chân tay đau nhức, nhất là phần thắt lưng, vô cùng đau đớn, giống như mới bị té một cú đau điếng.
Lúc đang định gọi cung nữ rót nước cho mình thì hắn ta mới chợt nhận ra nơi đây không phải tẩm cung của hắn.
Yên Đế cảnh giác nhìn xung quanh, chỉ là một giây kế tiếp hắn ta bỗng chết lặng như sét đánh ngang tai, hắn đưa tay lên sờ ngực mình, cái thứ mềm mại này là gì. ...
"Thế nên, ý ông nói là Tráng Tráng của chúng tôi thực ra là thái tử Lăng Tráng ở nơi này?"
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chỉ nhìn Hải công công và Lan cô cô tỉnh lại trước, dù họ có nghĩ nát óc cũng không ngờ được là, giáo sư Hải và giáo sư Lan thương yêu mấy đứa nhóc nhà mình đến tận xương tủy ở đời trước thực ra lại là thái giám và công công ở đời này, họ đối xử với con trai nhà mình tốt như vậy là vì họ nhận ra con trai của bọn họ chính là thái tử mà bấy lâu nay họ vẫn luôn tìm kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận