Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 382: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 44

Chương 382: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 44Chương 382: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 44
Khẩu vị của ma pháp sư nhỏ, khẩu vị của võ đấu sư cũng không nhỏ, tập võ tốn sức, gân như mỗi một võ đấu sư một bữa đều có thể ăn ba bốn cân cơm, gặp được thứ thích ăn, bốn năm cân cũng có thể nhét xuống.
Thịt ngon như vậy, ít nhất phải chuẩn bị sức ăn của một ngày, mua mười cân cũng không nhiều chút nào.
Vạn Kim Chi nghĩ buôn bán nhà mình có thể đắt hàng, lại không nghĩ tới sẽ đắt hàng như vậy, dù sao mỗi võ đấu sư đều mua bảy tám cân, hơn mười cân, đồ ăn đã nấu chín có nhiều đi nữa cũng không đủ bọn họ tiêu hao.
Đợi khi người đi đường trên đường bắt đầu nhiều lên, học viện Rhine cũng bắt đầu buổi chiêu sinh hôm nay, cửa hàng món kho ngoại trừ vịt nướng than chế biến bí mật, món ăn chín khác gần như đều bán sạch.
Sau đó những người trên đường phố chợt nghe rằng món ăn đã nấu chín của quán món kho nhà họ Lăng ngon cỡ nào, lại nghe thấy tiếng kêu ùngục ùngục phả lên bọt trong nồi khi truyền ra mùi món kho, nước miếng tiết ra, thật sự nhịn không được mua vịt chế biến bí mật cho đỡ thèm.
"Đây thật sự là vịt nướng à."
Một cô gái trẻ tuổi đầu tiên mua vịt chế biến bí mật không tin được, đây là vịt nướng, vậy con vịt trước kia cô ấy ăn lại là cái gì.
Da của vịt nướng hoa quả chế biến bí mật cực kỳ xốp giòn, mang theo mùi thơm ngát của cây ăn quả, cùng với sự ngọt lành của mật ong độc nhân cấp hai, vịt mỡ mà không khô, tầng tầng lớp lớp mùi thẩm thấu đến tận cùng bên trong thịt vịt, không có cảm giác như vịt nướng bình thường, ăn đến tận cùng bên trong thì khô mà vô vị.
Mua vịt nướng hoa quả chế biến bí mật còn tặng hai phần đồ gia vị, một phần là ô mai ngâm chua ngọt khai vị lại giải ngấy, một phần là tương ngọt đặc chế, mùi vị ngon, mặn ngọt vừa phải, mang theo mùi tương và chỉ hương, vịt nướng ăn nhiều hơn nữa cũng không cảm thấy chán ngấy.
Bởi vì cô gái đầu tiên nếm thử, vịt nướng vốn bán hàng ế cũng nghênh đón mùa xuân của nó.
Ngắn ngủn ba giờ, nguyên liệu nấu ăn ban đầu tính toán bán một ngày đã bán sạch toàn bộ, nhìn thấy tinh tệ đủ màu nhét tràn đây cũng không có thời gian đếm, Vạn Kim Chi ngửa đầu nhìn trời, tiền của người dân ở đại lục Ma Vũ cũng quá dễ kiếm rồi.
Bạn học Lăng Điềm làm đầu bếp thì lại được khơi dậy hào quang vạn trượng, cô bé cảm thấy mình tìm được lý do mình đi vào thế giới này rồi, chính là để mỹ thực của Hoa Hạ chói lọi, chiếu rọi cả đại lục Ma Vũ.
Nắm muôi sắt to gân bằng nửa người trên của cô bé, cô bé Lăng Điềm đứng ở trên ghế, nhìn lên phương xa, sau lưng hào quang vạn trượng.
"Em gái nhỏ xinh đẹp."
Tiểu mập mạp là ngửi mùi đồ ăn mà tới, xuyên qua tủ kính nhìn thấy Điềm Điềm đứng ở bên trong bỗng chốc trợn tròn con mắt, kẹo trong miệng rắc một tiếng muốn nát, hoan hô muốn đi vào.
Nhìn thấy Gale xuất hiện, trong đầu Phi Túc vang lên cảnh báo cấp một, không chút nghĩ ngợi chắn trước mặt Điềm Điềm, dùng thân thể mềm mại của mình chặn ánh mắt đáng khinh của tiểu mập mạp thay cô bé.
"Anh Phi Túc, anh chắn tôi rồi, tôi muốn nói chuyện với em gái nhỏ xinh đẹp, tôi có kẹo, rất nhiều rất nhiều kẹo."
Gale mở túi yếm trước quần áo của mình ra, bên trong đỏ đỏ xanh xanh, tất cả đều là kẹo que đủ loại mùi vị.
"Điêm Điềm là vợ chưa cưới của tôi."
Lời này của Phi Túc nói có chút nghiến răng nghiến lợi.
"Cái gì!"
Gale thực sự chịu đả kích, cọng tóc ngốc trên đầu cũng không ngẩng lên.
"Em gái nhỏ xinh đẹp tên Điềm Điềm sao, thật sự là người lớn lên đáng yêu, ngay cả tên cũng dễ nghe.”
Tiểu mập mạp nói chuyện rất ngọt, dù sao đối với lời khen của một tiểu mập mạp vô hại lại ngây thơ, Lăng Điềm không có chút sức chống cự.
Thật ra cô bé cũng cảm thấy mình rất đẹp.
"Anh Phi Túc, anh không cảm thấy là tôi và Điềm Điềm khá xứng đôi sao?"
Tiểu mập mạp ngẩng đầu, nhìn ngọn núi cao chắn mình và em gái nhỏ đáng yêu của mình, nghi hoặc hỏi.
Cậu ta cao như vậy, cường tráng như vậy, có thể đè chết Điềm Điềm, mình thì không giống, cậu bé vẫn là một đứa nhỏ, có thể cùng lớn lên với Điềm Điềm.
"Tôi, cũng, không, cảm, thấy, chút, nào."
Lời này của Phi Túc, không khác lắm với nghiến răng nghiến lợi.
"Ai bảo anh là anh trai tôi thừa nhận chứ."
Tiểu mập mạp ủy khuất cúi đầu, sau đó lại đỏ mắt ngẩng đầu.
"Em gái Điềm Điêm, ngày nào đó chờ em suy nghĩ cẩn thận, trong lòng ngực rộng lớn của Gale, bất cứ lúc nào cũng rộng mở vì em."
Tiểu mập mạp mở ra hai tay, Phi Túc vô cùng tức giận, không chút nghĩ ngợi xách em vợ nhỏ an tâm đọc sách ở bên cạnh, nhét vào trước mặt cậu bé.
Lăng Tráng:...
Bạn cần đăng nhập để bình luận