Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 91: Mở Lớp 1

Chương 91: Mở Lớp 1Chương 91: Mở Lớp 1
"Chú Hải, chú cảm thấy cái bàn này được không?" Đại đội của thôn Đường Thạch đặc biệt chuẩn bị một căn phòng, còn chuyển cái bàn ngày xưa cán bộ đội sản xuất dùng để họp lại đây, có mấy cái bàn thiếu tay thiếu chân cũng đều để thợ mộc Đổng sửa cho thôn dân, sắp xếp mấy cái ngăn nắp, cuối cùng cũng có chút dáng vẻ của phòng học.
"Được rồi, chỉ cần có một cái bảng đen nữa là có thể lên lớp."
Hải Đại Phú gật đầu, ngày hôm qua đội trưởng Uông tìm riêng ông ta nói chuyện, chính là về chuyện một vài cha mẹ của đứa nhỏ trong thôn muốn ông ta dạy mấy đứa Kiều Kiều đồng thời cũng dạy đám nhỏ của ông ta, ban đầu Hải Đại Phú không muốn đồng ý, nhưng nghĩ lại, mình ở trong thôn này dù sao vẫn là một người ngoài, nếu mình có ân với bọn họ, địa vị đương nhiên cũng sẽ khác, có lẽ về sau cũng có thể giúp gia đình của tiểu thái tử, ông ta và Tú Mai thương lượng một chút, vẫn đồng ý chuyện này.
Hai vợ chồng bọn họ không thiếu tiền, cũng không tính dựa vào chuyện này kiếm tiền, có tâm tặng mấy quả trứng gà một giỏ đồ ăn, hoặc là không tặng gì cả cũng không hề gì, bọn họ chỉ có một yêu cầu, đó chính là nghe lời, chăm chỉ, không tình nguyện đến đi học, cố ý gây sự bắt nạt đứa nhỏ khác, ông ta sẽ không lưu tình chút nào đuổi cậu bé ra ngoài, cha mẹ đứa nhỏ cũng không được phép càn quấy đến cầu tình.
Điểm này cũng là điều Uông Hữu Quý từng đồng ý với bọn họ, dù sao bọn họ chỉ muốn khi chiếu cố tiểu thái tử đồng thời làm một vài chuyện có lợi với tương lai, chuyện này nếu gây trở ngại tới sự sống chung của bọn họ và gia đình tiểu thái tử, đây là điêu bọn họ tuyệt đối không thể chấp nhận.
Hai vị giáo sư không dạy học ở tiểu học công xã nữa, chuyện này gần như rất nhanh đã truyền khắp cả công xã, có rất nhiều cha mẹ vốn chính là hướng về hai người bọn họ mới hạ quyết tâm đưa đứa nhỏ đến trường, biết chuyện này bỗng chốc không hề vui vẻ.
Cùng lúc đó, vài người tin tức nhanh nhạy, có thân thích ở thôn Đường Thạch, cũng đều đã biết hai vị giáo sư nguyện ý dạy mấy đứa nhỏ trong thôn đọc sách biết chữ, đều bắt đầu chạy quan hệ, cũng muốn đưa đứa nhỏ của mình lại đây.
So với tình huống giáo viên tốt xấu lẫn lộn ở tiểu học công xã, đương nhiên là hai vị giáo sư càng thêm đáng tin, nhưng những người đó phần lớn đều bị Uông Hữu Quý dùng các loại phương pháp từ chối, ngoại trừ cá biệt thật sự không từ chối được.
Căn phòng đại đội sửa sang cả thảy cũng chỉ lớn như vậy, bàn học cũng có hạn, không nhiều đứa nhỏ được ngồi.
Hơn nữa người trong thôn cũng có tư tâm, giáo viên chỉ có hai người, nếu học sinh nhiều, vậy không phải nghĩa là đứa nhỏ của mình có thể nhận được sự chú ý ít hơn sao, phàm là người có chút tâm nhìn xa biết được hai vị giáo sư dạy học, là một chuyện khó cỡ nào, có lẽ có sự trải nghiệm này, tiền đồ trong tương lai của đứa nhỏ sẽ khác. Đối với người trong thôn cùng chung mối thù, kiên quyết chống lại thế lực từ bên ngoài.
Nhưng hôm nay có một chút đặc thù, học sinh đó, là hiệu trưởng Lưu dẫn tới. ...
"Hiệu trưởng Lưu, ông đây là?" Hải Đại Phú nhìn một lớn một nhỏ đứng ở bên cạnh ông ta, không quá hiểu ý tứ hôm nay ông ta tới.
Người phụ nữ lớn tuổi đó hẳn là cũng chỉ lớn hơn Vạn Kim Chỉ vài tuổi, nhưng nhìn qua lại già nua hơn bà lão bình thường, người hơn ba mươi tuổi cũng đã có đầu bạc, làn da khô vàng, dáng người gầy gò, còng lưng xuống, một tay nắm cậu nhóc hơn mười tuổi bên cạnh, một tay kéo một cái giỏ trúc, bên trong đựng mười mấy quả trứng gà, xếp chỉnh tề.
Cậu bé đó vừa lúc cao ngang ngực Hải Đại Phú, cả người gầy gò, làn da đen, hai mắt rất có thân, Hải Đại Phú nhịn không được nhìn thêm vài lần, đây cũng không như là nét mặt của một đứa nhỏ hơn mười tuổi.
Quần áo của hai mẹ con đều chắp vá, cũng hoàn toàn nhìn không ra màu sắc ban đầu, nhưng đều giặt giũ vô cùng sạch sẽ.
"Giáo sư Hải, tôi nghe nói ông và cùng giáo sư Lan mở một lớp học của mình ở trong thôn, đứa nhỏ này rất thông minh, cũng rất chăm chỉ, tôi nghĩ có thể xin hai ông bà cũng dạy cậu bé hay không."
Hiệu trưởng Lưu mặt dày tới, mấy năm nay ông ta vẫn có sự áy náy với đứa nhỏ này, có lẽ hai vị giáo sư không đến trường tiểu học dạy, cũng là một chuyện tốt.
"Giáo sư Hải, trong nhà không có đồ ngon gì, chỉ có mười lăm quả trứng gà, còn có học phí." Người phụ nữ đó dường như có chút khẩn trương, lúc bỏ tiền không cẩn thận khiến một nắm tiền hào xuôi ra từ trong túi, lập tức rơi xuống đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận