Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 68: Nhìn Thấu Tâm Tư 1

Chương 68: Nhìn Thấu Tâm Tư 1Chương 68: Nhìn Thấu Tâm Tư 1
Nếu không phải kiêng nể đây là nhà của Vạn Kim Chi, e là sớm đã cười phá lên rồi, đặc biệt là nữ thanh niên trí thức Liễu Thị Tri, cũng chính là cô gái suýt nữa đã bị Lăng Mỹ Lệ ném trúng đá tối hôm đó. Tuy không cười thành tiếng nhưng nét mỉa mai ngấm ngầm đã lộ rõ ra mặt.
Con gái của chị Kim Chi đúng là đáng yêu. Chẳng phải mẹ cô ta đã gửi một túi kẹo sữa đến à? Đến lúc đó sẽ đem một ít cho mấy đứa nhỏ ăn, còn phải dạy chúng thành thật là đức tính đẹp nhất của trẻ con, nhất định sau này phải duy trì cho tốt.
"Con nhỏ... Kiều Kiều, cháu nói gì thế? Đừng nghe các anh nói bậy." Lăng Mỹ Lệ định trở mặt nhưng nghĩ đến người thương của mình còn đang ở trong phòng, hai tay õng ẹo để lên đầu gối, nắm chặt tay, nhỏ nhẹ nói với cháu gái.
Sự thật là cô ta chưa bao giờ tuyệt thực vì học lại, vốn dĩ cô ta không thích học, cái cô ta thích là cuộc sống của người huyện thành. Trước đây làm ầm ï ở nhà hoàn toàn vì muốn có một công việc chính thức như anh ba, có chỗ đứng vững chắc ở huyện thành, nhưng bà Từ ở nhà rất ngang ngược, trong huyện không có ai nghe bà ta. Dù Lăng Mỹ Lệ có ầm ï hơn nữa, cuối cùng cũng chỉ đành thu dọn đồ đạc cuốn gói đi về nhà.
Cô ta giống với các thanh niên trí thức kia, không nghĩ Lăng Kiều sẽ nói dối, cứ tưởng đúng là hai tên nhóc Lăng Khôn và Lăng Xuân bịa chuyện ở bên ngoài, mà trẻ con nói ra lời này hẳn là do có người lén lút dạy dỗ, ngoài bà chị dâu lớn khẩu phật tâm xà kia ra thì không còn người nào khác.
Người phụ nữ đó sao có thể ác vậy? Lăng Mỹ Lệ ghi thù Triệu Mai trong lòng, chuẩn bị về nhà sẽ nói rõ ràng trước mặt mẹ để bà ta đi hỏi chị dâu lớn sao lại đặt điều, làm hỏng thanh danh của cô ta.
"Chị dâu cũng thật là, có khách thì phải mời trà bánh chứ." Cô ta ngại ngùng đứng lên, không hề có cảm giác làm khách: "Mọi người uống nước nấu hay trà? Không biết nhà anh hai tôi có trà ngon không nữa."
Cô ta nhiệt tình hỏi nhóm người La Quán Thanh nhưng không phát hiện sự thờ ơ và chán ghét trong ánh mắt của bọn họ.
"Không cần đâu đồng chí Lăng Mỹ Lệ, chúng tôi không khát." Nữ thanh niên trí thức Quản Trang Trang có khuôn mặt trái táo khách sáo nói với Lăng Mỹ Lệ. Cô ta cũng là thanh niên trí thức đến từ Hải Thành giống với La Quán Thanh, cả hai hiện tại đang ở trong giai đoạn mập mờ, tuy không bày tỏ tấm lòng với nhau nhưng ai trong sân thanh niên trí thức cũng xem bọn họ là một đôi.
Quản Trang Trang nhìn thấu suy tính của Lăng Mỹ Lệ nhưng vẫn giữ thái độ như vậy, ngoài tu dưỡng tốt thì không nghĩ ra được lý do nào khác.
Lăng Mỹ Lệ lại không có mắt nhìn tốt như thế, thấy Quản Trang Trang từ chối còn nghĩ cô gái này không biết điều, thẳng thừng quay sang hỏi ba anh thanh niên trí thức có bao gồm La Quán Thanh.
"Các anh thì sao? Đừng khách sáo với tôi, cứ tự nhiên như ở nhà thôi." Lăng Mỹ Lệ chân thành.
Cô ta đã nghe ngóng tình hình của những nam thanh niên trí thức chưa lấy vợ ở đội rồi. Người được nói đến nhiều nhất trong thôn chính là La Quán Thanh này đây. Anh ta cao ráo, đẹp trai và tốt nghiệp cấp 3, là người Hải Thành, tạm thời chưa biết ba mẹ làm gì, có mấy anh chị em cũng không nói. Nhưng có thể thấy là gia đình có điều kiện, mỗi tháng đều nhận bao lớn bao nhỏ từ bưu điện, đôi khi là quần áo mới, giày mới, đôi khi là một ít thức ăn kèm hiếm lạ. Đây chỉ là những thứ bên ngoài thấy được, còn tiền và phiếu không thấy được còn nhiều hơn nữa. Người thôn đều đoán ba mẹ La Quán Thanh là công nhân viên chức, chỉ có cả ba lẫn mẹ đều có lương thì mới có dư tiền để gửi thêm trợ cấp nhiều thế này cho con về nông thôn. Người như vậy dù không về lại thành phố thì những thứ do ba mẹ chu cấp cũng đủ dùng rồi, nếu may mắn được trở về thành phố, có nhà có tiền, ba mẹ lớn tuổi thì con trai cũng có thể làm thay, đó đúng là hưởng phúc.
Vốn dĩ Lăng Mỹ Lệ có cảm tình với tướng mạo của người ta, sau khi nghe thấy gia cảnh của anh ta lại càng vui hơn nữa.
"Ôi, cứ tưởng đây là nhà của chị Kim Chi, không ngờ còn là nhà của cô nữa cơ à." Liễu Thị Tri không nể nang gì mà khích cô ta, thua Quản Trang Trang thì cô ta tâm phục khẩu phục, Lăng Mỹ Lệ là cái thá gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận