Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 331: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 35

Chương 331: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 35Chương 331: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 35
Hoàng đế Đại Khánh là hóa thân của thân mộc chân thần ở nhân gian, con trai hắn đương nhiên là con trai của thần, nếu con gái mình có thể gả cho cậu, không cần trở thành thái tử phi, tùy tiện làm trắc phi, thì cũng đủ vua Đại Xích sử dụng điều này làm cho dân tâm vốn tiêu tán hơn phân nửa hơi khôi phục một ít sự tôn sùng đối với vương tộc ngày xưa.
Về phần tiểu thế tử đó vốn là thái tử của Đại Xích, bởi vì muốn lấy được tín nhiệm của Đại Xích, lần này cũng chỉ có thể bị ông ta đưa tới, hiện tại ở trong một gian thiên điện nào đó, đến lúc đó mang về kinh đô, cũng được nuôi ăn ngon uống ngon, nếu không phải con dân của Đại Khánh yên lòng, có lẽ vua Đại Xích cũng sẽ lo lắng không yên.
Ban đầu Vạn Kim Chi không tính giữ lại tiểu công chúa còn nhỏ tuổi đã bị đưa tới làm bạn chơi cho con trai, ai biết trùng hợp như vậy, con dâu của cô ta lại chạy vào trong thân thể của tiểu công chúa này.
Vạn Kim Chi nhìn thấy bởi vì vợ mà con trai khôi phục trí nhớ, trong lòng có chút xót xa gợn sóng, đây chẳng lẽ chính là tâm lý mẹ chồng có vợ quên mẹ trong truyền thuyết hay sao?
Cô ta nào biết rằng, trí nhớ của con trai thức tỉnh không phải do con dâu tương lai của cô ta, mà là do ông thông gia cô ta chưa từng gặp mặt.
Có thể nói là chân ái không thể nghi ngờ.
Ngoại trừ Olivia, tất cả mọi người có thể hiểu cảm giác ngượng ngùng của một người trưởng thành đột nhiên biến thành đứa nhỏ, mỗi tiếng nói hành động đều duy trì sự ngây thơ khờ dại của đứa nhỏ, sau đó khôi phục trí nhớ, vô cùng thiện lương không có hỏi cảm thụ mấy ngày gần đây của bạn học Lăng Tráng.
Mà bạn học Olivia thật vất vả từ trong kích động và khẩn trương tìm được chỗ dựa của mình, hai tay ôm chặt cánh tay của tiểu thái tử, làm sao cũng không nguyện ý buông ra.
Chờ khi dùng bữa tối, Yên Đế tiến vào nhìn thấy chính là một màn như vậy.
Gạo nếp lớn nắm lấy gạo nếp nhỏ ngồi ở bên cạnh, trông thấy bộ dáng của nước khác làm cho Yên Đế lập tức nhận ra lai lịch của đối phương.
Hôm nay vương tộc bộ lạc Đại Xích đưa thế tử và quận chúa lại đây, còn có một xe vàng bạc châu báu làm thuế dâng lên, cách ăn mặc xinh đẹp quý giá của tiểu cô nương trước mắt này, tuyệt đối là cựu công chúa của bộ lạc Đại Xích, hiện giờ bởi vì vương tộc thành phiên vương, giáng cấp con gái của vương hậu Đông cung thành quận chúa.
Yên Đế nhíu nhíu mày, cô nương thân phận như vậy, làm sao xứng thân mật với con trai của hắn.
Không nói đến thân phận người dị tộc của đối phương, chỉ cô ấy sinh ra là vương tộc Đại Xích, đã không thể để cô ấy ở chung một chỗ với Tráng nhi, cậu chính là hoàng đế tương lai của Đại Khánh, an nguy quan trọng hơn bất kỳ kẻ nào.
Bản thân Yên Đế cũng không có phát hiện, trong bất tri bất giác, hắn định vị trí Lăng Tráng không còn là một thái tử sớm muộn gì cũng sẽ bị phế bỏ nữa, mà là một đứa con trai chân chính có thể sẽ kế thừa ngàn dặm giang sơn Đại Khánh.
Đương nhiên, hiện giờ hắn nói không tính.
Mà bọn người Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi bên kia không nghĩ nhiều như vậy, tất cả mọi người là người trưởng thành rồi, yêu nhau đó chính là chuyện nên làm của người trưởng thành, hơn nữa, đều là trẻ con, còn có thể làm ra chuyện gì hay sao?
"Hì hì hì."
Bạn học Lăng Điềm cảm thấy mình thật hạnh phúc, cô bé hưởng thụ Phi Túc đổi một bộ túi da phục vụ cho mình, vui sướng nuốt vào quả nho được lột vỏ, trong lòng ngọt giống như mật.
Ngẫm lại một chút, có một ngày, khi có được những người đàn ông có bộ dạng như Ngô Yến Tổ, hay là Cổ Điền Lạc da trắng, Nghiêm Khoan, Cố Tích Triều và Âu Dương Minh Nguyệt, nâng niu bạn cẩn thận che chở ở trong lòng bàn tay, trong lòng trong mắt đều chỉ có một hình bóng của bạn, bạn có hạnh phúc không, có vui sướng không.
Dù sao bây giờ bạn học Lăng Điềm giống như con chuột rơi vào hũ mỡ, sướng không tìm được đường ra.
Cô cảm thấy tuy rằng trái tim mình không có phản bội, nhưng ánh mắt của cô rất không trung thực bị bộ túi da hiện tại của Phi Túc lừa chạy đi rồi.
Ngẫm lại chờ trở về hiện đại nhìn thấy lại là chàng trai khỏe mạnh đen đúa thô ráp, bạn học Lăng Điềm cũng có chút không quá cam lòng.
Quên đi quên đi, thừa dịp còn ở cổ đại, nhìn nhiều thêm vài lần cho đã mắt.
Tiểu công chúa một tay nâng má, môi hồng khẽ nhếch, đợi vương tử tuấn mỹ đút ăn, thật sự là cảnh tượng đẹp giống như một bức tranh.
So sánh ra, hai người Lăng Kiều và Tất Thiên Hữu ở chung lại có vẻ bình thường hơn rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận