Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 405: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 67

Chương 405: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 67Chương 405: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 67
Hổ hoàng đã đi tới nơi phong ấn một năm, đối với sự thay đổi của mảnh phong ấn ma khí này, trải nghiệm của ông ta càng sâu sắc, từ ba tháng trước, ông ta cũng đã bảo tộc nhân của mình mang theo triệu lệnh của ông ta trở về, sau đó điều phái dũng sĩ dũng mãnh nhất của tộc Hổ lại đây, bộ tộc khác theo sát ông ta, đoán chừng không mất bao lâu, sẽ tập hợp toàn bộ ở ngoài trấn nhỏ.
Đối với Ma hoàng lúc trước bị phong ấn có thực lực sâu không lường được, đối phương chính là thần linh sánh với thân Quang Minh, nhưng phong ấn trên vạn năm dù sao cũng có ảnh hưởng suy yếu đi, ai cũng không nói chính xác hiện giờ Ma hoàng là mức độ gì.
Nhưng dựa vào uy áp lộ ra ngoài mà xem, Hổ hoàng cảm thấy cấp bậc của Ma hoàng, trên xa ông ta.
Sau khi vượt qua thánh ma đạo sư và đại võ đấu thánh, mỗi một lần đột phá rất nhỏ, khác biệt của thực lực mang đến đều rất lớn.
Ví dụ như cùng là pháp thánh, sơ cấp, trung cấp và cao cấp, người sau hoàn toàn là tồn tại nghiền áp đối với người trước.
Hiện giờ, bao gôm cường giả lánh đời, trên cấp thánh có tám mươi bốn người.
Trong đó tộc Thú nhân hai mươi bảy người, Nhân tộc ba mươi lăm người, tộc Tinh Linh mười ba người, tộc người Lùn chín người, pháp thánh và võ đấu thần chỉ chiếm một phần năm, mặt khác đều là cao thủ thánh ma đạo sư và đại võ đấu thánh khác.
Nghĩ nhiều cắn chết voi, nhưng nhưng những suy nghĩ này hiển nhiên còn chưa đủ nhiều.
Ai cũng không nói chính xác được lúc trước Ma tộc bị phong ấn ngoại trừ Ma hoàng, còn có bao nhiêu cường giả còn sống, chỉ là một Ma hoàng đã khiến bọn họ ứng phó mệt mỏi, lại sa vào những Ma tộc phá vỡ phong ấn khác, cùng với Ma Nhân bị ma khí lây nhiễm, đánh mất thần chí.
Lúc này Hổ hoàng lại càng chờ mong đột phá, ông ta nghĩ, có lẽ chỉ có mình đột phá đến cảnh giới võ đấu thần chưa hề có ai từng đột phá, mới có thể cảm nhận được giữa bọn họ và Ma hoàng bị phong ấn đó, còn có bao nhiêu chênh lệch.
Hiện tại, ông ta chỉ sợ phải đi nhìn đứa con ly biệt nhiều năm của mình. ...
"Tối hôm nay tôi phải ăn thần nhảy tường, nếu không cậu rất có thể sẽ mất đi một hữu nghị trân quý đến từ tộc Song Dực Hổ vĩ đại."
Từ sau khi Côn ăn qua phật nhảy tường của thế giới khác do Lăng Điềm hầm một lần, đã bị hương vị ngon không gì sánh kịp đó chinh phục, mỗi ngày cầm hữu nghị của tộc Hổ vĩ đại uy hiếp Phi Túc, đương nhiên cho tới bây giờ đều chưa từng thành công qua.
Tư liệu của Phật nhảy tường quá mức phức tạp, bơi trong nước, chạy trên mặt đất, bay trên bâu trời, các loại thịt ma thú từ cấp một đến cấp năm, không chỉ có giá cả cao không nói, chỉ việc thu gom nhiều nguyên liệu nấu ăn như vậy cũng không phải một chuyện đơn giản.
Điều quan trọng nhất là một lần làm phật nhảy tường chỉ là chuẩn bị ở giai đoạn trước đã tiêu phí thời gian cả ngày của Lăng Điềm, trong lúc chuyện gì cũng không làm được, Phi Túc mới không cam lòng để cô bé phí sức lao động phục vụ cho tên đàn ông khác đâu.
Côn hiển nhiên cũng quen sự uy hiếp của mình không có sức uy hiếp gì, tuy rằng tức giận, nhưng tưởng tượng đến vợ chưa cưới của tiểu Yêu Miêu trước mắt này còn có thể làm đủ loại đồ ăn ngon khác, lúc nào cũng tức giận một chút, bước chân vẫn như trước rất thành thực đi theo Phi Túc. Chờ ăn cơm trưa cơm tối, vuốt cái bụng ăn no nê, lúc trước vì sao tức giận, Thú Nhân tộc Song Dực Hổ vĩ đại mà lại khoan dung lập tức đều quên tất cả ở sau đầu.
Lúc này anh ta giống với ngày xưa, miệng còn than thở, thân thể lại vẫn rất thành thực đi theo bên cạnh Phi Túc cùng với Gale và Caesar.
Khi về đến nhà, đúng lúc cũng là giờ ăn cơm trưa.
Mấy ngày nay, Lăng Kiều và Lăng Tráng nghiên cứu một loại ma khí cải tiến dường như đang trong thời điểm quan trọng, đừng nói về nhà ăn cơm, rất nhiều thời điểm ngay cả buổi tối bọn họ cũng không vê nhà ở, mà là ở trong phòng thí nghiệm của Amos, đáng thương tiểu công chúa Olivia, mới vừa tìm được chồng chưa cưới của mình, không ở chung mấy ngày, lại gặp phải kết cục chia ly.
Cơm trưa rất phong phú, ai bảo một đám Thú Nhân đều là đại dạ dày vương chứ.
Thâm Hải Ma Ngư to nửa mét, rải hành gừng tỏi khử mùi tanh, nắm chắc độ lửa vô cùng tốt, chất thịt non mịn, vừa vào miệng, vị ngon tan ra ngay trong khoang miệng.
Sáng sớm cầu gai nướng ngay trên đống lửa ở hậu viện, da vàng óng ánh xốp giòn, rải hương liệu và cây ớt, mỗi một miếng thịt cầu gai cắn xuống, đều no đủ nước, thơm nức xốp giòn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận