Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 162: Trút Giận 4

Chương 162: Trút Giận 4Chương 162: Trút Giận 4
Lý Cù Sơn vừa bị châm biếm vừa bị trào phúng, thực hận không thể che kín miệng Lý Kiện, nhưng không vừa lòng đi nữa, dưới cái nhìn chăm chú của chủ nhiệm giảng dạy cùng với người hướng dẫn, anh ta cũng chỉ có thể khuất nhục viết giấy cam đoan, đồng thời ký tên lên, nhìn Trương Hồng thu tờ giấy đó lại.
Nhìn qua Lý Cù Sơn chịu xử phạt tựa như không lớn, nhưng trong lòng Lý Cù Sơn hiểu được, chuyện này đả kích rất lớn với anh ta.
Đầu tiên, mặc kệ xử phạt này có thể ghi trên hồ sơ hay không, ấn tượng của người hướng dẫn nơi đó đã bị hủy, sau này đừng nói là chuyện lớn như xin vào đảng, kiểm tra đánh giá cán bộ xuất sắc gì đó đều vô duyên với anh ta, tốt nghiệp bố trí công tác, lời đánh giá của người hướng dẫn chính trị lại quan trọng.
Chỉ bởi vì đợt hôn nhân sai lầm lúc trước, tiền đồ của anh ta không còn.
Lý Cù Sơn biết vậy chẳng làm, nhưng cũng chỉ có thể nhận mệnh. ...
“Anh chính là Lý Cù Sơn?”
Mấy ngày nay cuộc sống của Lý Cù Sơn không phải quá tốt, chuyện anh ta bị mời đến văn phòng giảng dạy đã truyền khắp cả ký túc xá nam ngay ngày hôm ấy, một truyền mười, mười truyền trăm, rất nhanh đã lan rộng tới các trường cao đẳng và đại học.
Ngoại trừ người cũng làm những việc trái với lương tâm, phần lớn người đều là thái độ khinh thường anh ta, nhất là con gái, càng lấy ánh mắt không thể nhìn thẳng nhìn anh ta.
Ngày xưa Lý Cù Sơn quen làm lão đại tốt bụng được bạn cùng lớp tôn kính, hiện giờ chính là đối tượng mọi người tránh không kịp, chênh lệch to lớn khiến Lý Cù Sơn không thể chịu đựng được.
Hôm nay anh ta đang một mình một người đi căn tin mua cơm, thì bị một người phụ nữ dáng người cao gầy, dung mạo diễm lệ ngăn lại, lúm đồng tiên của đối phương trong trẻo, ánh mắt của Lý Cù Sơn mê đắm, trái tim cũng không nhịn được mà đập nhanh mấy nhịp.
"Chính là anh đánh chồng tôi."
Nắm đấm của Vạn Kim Chi nắm đến rung lên răng rắc, nếu không phải đối phương cũng là đàn ông, chỉ sợ hiện giờ cô ấy đã trực tiếp nâng tay lên.
"Chồng cô?" Mặt Lý Cù Sơn mặt còn đỏ, sau khi nghe xong câu nói của Vạn Kim Chỉ lập tức ngây ngẩn cả người.
"Hừ.”" Vạn Kim Chi nhìn nhìn bốn phía, một chiếc ghế đá dài tám chín mươi cân được đặt gần đó, không chút nghĩ ngợi, cô ấy trực tiếp tiến lên một tay ôm lấy ghế dài, dùng sức ném về phía Lý Cù Sơn đứng.
"Rầm..." Ghế đá bể thành mấy khúc ở bên chân Lý Cù Sơn, một vài mảnh nhỏ đập lên người Lý Cù Sơn, tiếng vang thật lớn khiến mọi người cách đó không xa đều ngạc nhiên.
Lý Cù Sơn lại dọa đến chân mềm nhũn, ôm đầu trực tiếp ngồi chôm hổm trên mặt đất, hai chân run rẩy.
"Lăng Quốc Đống chính là chồng tôi, sau này nếu anh còn dám ức hiếp anh ấy, cái ghế đá này sẽ không đập trên mặt đất đơn giản như vậy đâu." Vạn Kim Chi phủi phủi bàn tay, hai tay chống nạnh nhìn gã đàn ông sợ tới mức nét mặt trắng bệch. Lúc này gân đó đã có không ít người vây quanh, cũng có một vài người vừa lúc nhận ra Lý Cù Sơn, cũng biết chuyện xảy ra trong phòng bọn họ ngày đó, những người đó lập tức giải thích với người còn không hiểu ở bên cạnh.
Nhìn thấy Lý Cù Sơn sợ tới mức sắp bất tỉnh, cùng với một vũng nước khả nghi bên cạnh anh ta, người vây xem chỉ trỏ, không có một ai có ý đi lên giúp đỡ.
"Bạn học này."
Vạn Kim Chỉ tự nhận đã trút giận rồi giữ chặt một nam sinh đứng gần nhất.
"Tôi không biết Lăng Quốc Đống, tôi không đánh chồng cô."
Nam sinh đó thiếu chút nữa quỳ xuống trước mặt Vạn Kim Chi, đây chính là nữ tráng sĩ tay không nhấc bổng ghế đá.
"Tôi biết anh không đánh chồng tôi."
Vạn Kim Chỉ nhìn thấy nam sinh trước mắt ứa ra mồ hôi lạnh, trong lòng khó hiểu, vừa nãy cô ấy có nói anh ta đánh chồng cô ấy sao?
"Tôi chỉ muốn hỏi anh một chút, tôi không cẩn thận ném bể ghế dài của trường các anh, với lại trên mặt đất hình như cũng đập vỡ ra một cái hố nhỏ, số tiền này tôi nên bồi thường thế nào."
Vạn Kim Chỉ là người rất nói lý lẽ, vừa nấy tuy rằng là vì dạy dỗ Lý Cù Sơn, nhưng làm hư hao đến tài vụ của trường đại học sư phạm Giang Chiết cũng là sự thật, là vợ học sinh của trường đại học sư phạm Giang Chiết, cô ấy sẽ không bôi đen chồng cô ấy.
Đó là cô không cẩn thận sao?
Nam sinh kia sợ tới mức không dám phản bác, chỉ dám nói thầm ở trong lòng, nhưng không thể phủ nhận, lời nói vừa nãy của Vạn Kim Chi làm cho những người cảm thấy cô ấy làm quá mức lập tức không tìm thấy lý do công kích.
Một đám người nhìn nữ hán tử cao gầy xinh đẹp, đồng thời lại sức lớn vô biên đó rời đi, nhìn dáng vẻ cô ấy bước chân nhẹ nhàng, tâm tình sung sướng, thật sự là lần đầu nhìn thấy một cô gái đền tiền còn vui sướng như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận