Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 294: Sum Họp 1

Chương 294: Sum Họp 1Chương 294: Sum Họp 1
Vào ban đêm, cơm nước xong xuôi ban đầu Lăng Tráng đưa Olivia lên nhà trước khi xe tư gia tới đón người, sau đó lại đưa Tê Bân và bạn gái cậu ta đi khách sạn.
Đợi đến khách sạn, Tê Bân bảo Mary trở về phòng, mình lại giữ Lăng Tráng lại đến quầy bar của khách sạn uống mấy ly rượu nữa.
"Cho nên đó là nhà bạn gái cậu?”
Cậu ta cảm thấy mình đã hoàn toàn bị đả kích choáng váng, bạn gái của Lăng Tráng không chỉ bộ dạng đẹp hơn bạn gái cậu ta, khí chất lại là thứ càng không cách nào so sánh, nhất là hôm nay người ta mặc một bộ váy sa tanh dài cùng sóng vai, hơn nữa một viên ngọc bích cực to trên cổ, dù sao Tề Bân đã lăn lộn trong xã hội, còn không đến cho rằng người ta mang trên cổ chính là đồ nhựa.
Hơn nữa cuối cùng lái xe đến khách sạn đón người, Tê Bân không cần đầu óc cũng có thể nghĩ ra bạn gái của Lăng Tráng tuyệt đối xuất thân bất phàm, hơn nữa nội tình không phải gia đình như bọn họ có thể so sánh được.
Đả kích tới một trình độ nhất định, sẽ không phải đả kích, đó là tuyệt vọng kiểu sấm sét giữa trời quang.
Lăng Tráng không có phát hiện sự tuyệt vọng của bạn tốt, ngược lại thao thao bất tuyệt trò chuyện với cậu ta về cha vợ tương lai của mình, ngôn ngữ trong đó hết sức ca ngợi, ngược lại là cô bạn gái Olivia này rất ít được đề cập.
Vài lần Tê Bân đêu muốn đánh gấy lời nói của Lăng Tráng, hỏi thử cậu rốt cuộc cậu tìm chính là vợ hay là cha vợ, nhưng chỉ nghe Lăng Tráng miêu tả, cũng có thể biết bối cảnh hiển hách của gia đình bạn gái cậu.
Hơn nữa nghe lời nói của cậu, người nhà của bạn gái dường như cũng rất thích cậu, nhất là cha vợ ưu tú đó của cậu, giống như bạn vong niên của cậu, không hề tồn tại thảm kịch trưởng bối nhà gái đánh uyên ương, ngăn cản bọn họ ở bên nhau.
Tề Bân nhìn ngũ quan Lăng Tráng càng xuất chúng, cậu ta không tin mị lực nhân cách của bạn tốt chinh phục được gia đình bạn gái, bàn về mị lực nhân cách, cậu ta cảm thấy mình cũng không kém.
Tuyệt đối là mặt không tệ, cậu ta đã hoàn toàn tuyệt vọng với thế giới nhìn mặt này. ...
“Chị hai."
Vạn Đa Lộc dẫn theo vợ con từ trên xe xuống, vợ ông ta là một cô gái trẻ tuổi thân hình đầy đặn, mặc một chiếc áo khoác màu hồng cánh sen và một cái quần dài rộng thùng thình màu trắng, bộ dáng không tính xinh đẹp, nhưng thắng ở nhìn qua thoải mái.
Bà ta dẫn theo một cậu bé mặc một chiếc áo in hình đầu Tôn Ngộ Không lên, cậu bé đó nhìn qua cũng chỉ ba bốn tuổi, trắng trẻo mập mạp, có vài phần tương tự Vạn Đa Lộc.
"Nghe nói hôm nay đứa nhỏ Tráng Tráng đó về nước, còn dẫn theo bạn gái trở vê, vợ chông bọn em cũng nên đến sân bay đón thằng bé."
Vài năm trôi qua, Vạn Đa Lộc cũng có khác biệt rất lớn, lúc này ông ta đứng ở bên cạnh xe vận tải vận chuyển đồ điện cỡ lớn của nhà mình, mặc quần áo sạch sẽ, nhìn qua đắc chí vừa lòng, rất có chút phong phạm của nhân sĩ thành công.
"Đón anh trai." Cậu bé liếm kẹo que, nói chuyện mơ hồ không rõ, nhìn qua rất đáng yêu.
"Đang sắp xuất phát đây, em đi ngang qua thôi em cũng không cần đặc biệt tới một chuyến đâu, vốn chị dự định bảo Tráng Tráng nghỉ ngơi hai ngày sau trở vê nông thôn thăm ông nội bà nội nó còn có ông ngoại bà ngoại."
Vạn Kim Chỉ ôm lấy đứa cháu nhỏ bên cạnh, cười nói với em trai.
Lúc trước Vạn Đa Lộc cầm gom góp mấy năm cùng với khoản tiền Vạn Kim Chi cho ông ta mượn đi tỉnh thành, đầu tiên là tốn tiền học tay nghề từ một thợ già, sau đó lại trở về thành phố mở một cửa hàng sửa chữa nhỏ, ngay từ đầu việc làm ăn cũng không tính là tốt, tiền kiếm được cũng chỉ đủ gánh tiền thuê nhà và chi tiêu hằng ngày, sau này Vạn Đa Lộc phát hiện chuyện thu phế phẩm có triển vọng, vừa tiến hành việc làm ăn sửa chữa của mình, lại vừa thu phế phẩm vê.
Mấy năm nay, ông ta lỗ tiền cũng kiếm tiền, nhưng bởi vì chịu gian khổ, kiên định việc buôn bán cho tới bây giờ cũng không phải làm uổng công, hơn nữa còn có Vạn Kim Chỉ và Lăng Quốc Đống ở bên cạnh chỉ điểm, hiện giờ việc làm ăn coi như dần dần làm lên, năm nay mở một cửa hàng đồ điện thuộc về mình, bởi vì bao giữ gìn sửa chữa giai đoạn sau, việc làm ăn rất không tệ, còn mua một chiếc xe vận tải nhỏ chuyên vận chuyển hàng hóa tới cửa.
Những năm này, không phải ông ta không nghĩ tới chờ ông ta có tiền đồ sẽ đi tìm Trương Hồng, chỉ tiếc Trương Hồng không đợi ông ta, bà ta lập gia đình, là một người đàn ông rất thành thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận