Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 390: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 52

Chương 390: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 52Chương 390: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 52
Caesar nói với ba người khác, trọng điểm là Phi Túc, ở trong cái nhìn của anh ta, đối phương hẳn là Thú Nhân duy nhất bị cuốn vào ngoài ý muốn, nhưng đối phương rất hợp khẩu vị của anh ta, anh ta cũng không nguyện gạt cậu ta.
"Là lời tiên đoán về giải trừ phong ấn của Ma tộc sao?"
Trước khi Phi Túc xuất phát đi vào thế giới loài người, cũng hiểu biết một vài chuyện của Thú Nhân, trong đó còn có lời tiên đoán ngàn năm trong lời đồn.
Tu là Hoàng của tộc Mị Ảnh Hồ thế hệ ấy, nhưng thiên phú ông ta thức tỉnh không giống với phần lớn tộc Hồ ly, ông ta thức tỉnh không phải ảo thuật, mà là năng lực tiên đoán.
Nghe đồn, lời tiên đoán mà thần điện Thú Nhân lưu lại, là khi ông ta đang đột phá võ đấu thần thì nhìn thấy thoáng qua.
Sau khi khắc bức bích họa này xong, Tu vốn đột phá võ đấu thần, hẳn là sống lâu hơn trăm năm lại trực tiếp chết ở trong thần điện Thú Nhân, sau một bút hoàn thành bức tranh cuối cùng của ông ta.
Bích họa ông ta khắc chỉ có mấy bức ít ỏi, hơn nữa hầu như đều là hai màu đen đỏ.
Một cảnh tượng là Ma Nhân có sừng dài dày đặc trên đại lục, tàn phá khắp nơi.
Phía dưới bức họa đó còn có hai bức tranh, bức bên trái, Ma hoàng mọc tám đôi cánh màu đen đứng ở đỉnh núi thần điện, phía dưới bái lạy, tất cả đều là Ma Nhân bị nhiễm ma khí, giữa bọn họ, có rất nhiều người vốn là Thú Nhân, Người Lùn, thậm chí còn có Tinh Linh.
Còn có một bức, bức tranh chính là Ma hoàng té trên mặt đất, một thân ảnh màu đen dẫm nát trên bờ vai của ông ta, đó là cảnh tượng cuối cùng Tu khắc, khi đó ông ta đoán là đã sắp không kiên trì được, bóng đen vẽ không rõ ràng, nhưng dựa vào lỗ tai hình tam giác nhọn trên đầu đối phương, trong tam tộc, chỉ có lỗ tai của Thú Nhân tộc Song Dực Hổ, miễn cưỡng có thể nhìn ra đầu nhọn, mà tộc Hồ Ly và tộc Báo dưới tam tộc, cũng nhọn giống vậy.
Người ngồi trên vai bóng đen là một nhân vật giống như một cô gái nhỏ, cảnh tượng của bức vẽ này mô tả hoàn toàn khác với bức bên trái, dường như tỏ rõ sẽ xuất hiện vài người như vậy, tiêu diệt Ma hoàng ngóc đầu trở lại.
Mấy trăm năm sau, đối với lời tiên đoán khắc trong mấy bức họa, xôn xao mọi cách nói.
Có vài Thú Nhân tin tưởng vững chắc, ví dụ như tộc Mị Ảnh Hồ, như vậy cũng có người không tin, ví dụ như tộc Sư Tử cuồng ngạo tự đại, bọn họ tin chắc dù cho có chúa cứu thế, cũng nên là tộc Sư Tử bọn họ.
Có lẽ là lời tiên đoán quá hư vô mờ ảo, dù sao ở trong tộc đàn Thú Nhân, không tin vẫn chiếm phần lớn.
"Nếu tôi nói, lời tiên đoán đã bắt đầu rồi, các cậu tin không? Trên thực tế lần này ngoại trừ Phi Túc, mọi người đi vào học viện Rhine, đều là vì vậy không phải sao, ma khí đã bắt đầu lộ ở trấn nhỏ ngoài mười dặm chủ thành, tuy rằng thần điện Quang Minh phái hai pháp thánh hệ ánh sáng, hơn mười thánh ma đạo sư cùng nhau trấn áp phong ấn, nhưng cách thời gian phong ấn bị phá ở, cũng là chuyện sớm muộn, chỉ sợ năm nay học viện Rhine mở rộng chiêu sinh, không thoát khỏi quan hệ với chuyện này."
Ánh mắt Caesar xẹt qua ở trên người Côn và Gale, chuyện quan trọng như vậy, trước khi đối phương xuất phát, không có khả năng trưởng bối của bọn họ không lộ ra chút tiếng gió nào với bọn họ.
"Cậu nói đúng, tôi chính là tới vì chuyện này, dù sao chúa cứu thế, vậy chắc chắn là Thú Nhân của tộc Song Dực Hổ vĩ đại rồi."
Biểu tình của Côn rất bình tĩnh, trong mắt chỉ lộ ra sự kiêu ngạo và ngạo kiều mà chỉ Thú Nhân tộc Hổ có.
Nhưng tiểu nhân trong lòng anh ta cũng đã không khống chế được bắt đầu thét chói tai nhảy bắn lên.
Cha, chuyện quan trọng như vậy, trước khi xuất phát cha chưa nói đóI!II...
Phi Túc nhìn Thú Nhân Song Dực Hổ kiêu ngạo đó, trong lòng hiện lên một suy nghĩ sâu xa.
Thoạt nhìn đối phương cũng không phải thú không có tâm cơ trong tưởng tượng của cậu ta, lúc trước khi mình thử đối phương, anh ta còn giả vờ cái gì cũng không biết, lại có thể cũng lừa gạt cậu ta nhỉ.
Phi Túc thêm một nhãn rất có tâm cơ ở trên người Côn, nào biết rằng con hổ trước mắt này hoàn toàn chính là mạnh mẽ chống đỡ, tâm cơ gì đó ở trên người Thú Nhân Song Dực Hổ vĩ đại là không tôn tại.
"Nếu tôi không có đoán sai, lần này học viện Rhine mở rộng chiêu sinh, người tới không chỉ có mấy người chúng ta."
Caesar nhìn bốn người trong phòng, chỉ có biểu cảm của Phi Túc chứng minh cậu ta quả thật không biết chuyện này, những người khác chính là đến vì phong ấn của Ma tộc bị giải trừ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận