Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 395: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 57

Chương 395: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 57Chương 395: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 57
Amos nghĩ mình thế nhưng nhìn rõ lộ trình của đối phương, đặc biệt chộp tới một học sinh năm tư đi ngang qua diễn một màn kịch này, cô gái nhỏ trước mắt này cũng chỉ sáu tuổi, nhìn thấy thầy của cô bé được săn đón như vậy, nhất định sẽ cảm thấy vinh hạnh lại kích động nhỉ...
"Trò cũng đừng nghe lời của thầy vừa nãy khen đạo sư hệ phù văn Anastasia với thằng nhóc đó, nếu thật sự nói về thành tựu trên phù văn, thầy là tiền bối của bà ta, bái thây làm thầy, dù thế nào cũng sẽ không phải một vụ mua bán lỗ vốn."
Sau khi Amos lộ ra giấu đầu lòi đuôi còn có chút không đứng đắn, lấy một đống đồ mà cô bé sáu bảy tuổi sẽ thích từ trong nhẫn không gian.
"Nhìn chiếc nhẫn này đi, sáng lấp lánh, không chỉ xinh đẹp còn là một ma khí hệ không gian, còn có chiếc vòng cổ này, mỗi một viên thủy tinh bên trên đều ẩn chứa hồn lực của ma thú cấp năm trở lên, ma trận hình thành có thể để em không e ngại công kích nào dưới đại ma pháp sư, còn có cái này..."
Ông ta móc từng loại đồ ra bên ngoài, sáng long lanh, đều sắp xếp thành một tòa núi nhỏ, nếu định lực không tốt, đoán chừng lập tức đáp ứng.
"Ò là lu
Tất Thiên Hữu cảnh giác nhìn ông giả trước mắt, đây thật sự là cao nhân sao, nhìn qua rất giống cặn bã dụ dỗ con nít vô tri.
"Haiz, đáng thương cho áo choàng pháp sư của thầy, không biết đến lúc đó phải sửa chữa, phải tiêu phí bao nhiêu kỳ trân dị bảo, khoản này, cũng không biết nên do ai bỏ ra đây."
Amos thấy Lăng Kiều không chấp nhận, cũng không biết có phải ảo giác của ông ta hay không, cứ cảm thấy con chim lửa đó cũng dùng ánh mắt nhỏ khinh thường nhìn mình, dứt khoát lập tức thay đổi ý nghĩ, dụ dỗ không được đổi sang đe dọa.
Ông ta an ủi bản thân trong lòng, mở đầu không quan trọng, chờ cô gái nhỏ trở thành học trò của ông ta, ở chung lâu với ông ta, đương nhiên sẽ bị nhân cách sức hấp dẫn của ông ta tóm được, không vui hiện tại đều là tạm thời.
"Thầy."
Lăng Kiều có không nhận thức được đi nữa, trên thực tế không có màn đe dọa dụ dỗ này, đối phương trực tiếp mở miệng muốn nhận cô bé làm học trò, Lăng Kiều cũng sẽ đồng ý.
Đối phương chính là cường giả cảnh giới thánh ma đạo sư, đồng thời còn là người có quyên ở phương diện phù văn, mình phải luẩn quẩn trong lòng lắm mới có thể từ chối yêu cầu nhận học trò của đối phương.
"Nếu trò... Từ từ, trò gọi thây là thây, đúng đúng đúng, thầy là thầy của trò, ha ha ha ha."
Amos không khống chế được xoay vòng vòng, cầm lên chiếc nhẫn không gian được móc ra sớm nhất, thả một vài ma khí và một ít kim chúc dược thảo trân quý còn có ma hạch lúc trước đổ ra vào trong chiếc nhãn không gian.
Sau đó ông ta câm ngón trỏ của Lăng Kiều, khi cô bé còn chưa phản ứng cắt một vết ở đầu ngón tay của cô bé.
"Thây đưa cho trò đều là bảo bối, nhân này một khi nhận chủ, trừ trò ra, ai cũng đừng hòng sử dụng." Trên mặt Amos vô cùng kiêu ngạo, làm phù văn sư đứng đầu, đừng nhìn bề ngoài cách ăn mặc của ông ta lôi thôi lếch thếch, tuyệt đối là một trong đám người giàu có nhất đại lục.
"Ngưng thần tĩnh khí, thử rót tinh thân lực vào trong nhẫn không gian đi."
Lăng Kiều dựa theo chỉ điểm của Amos, thử thăm dò thâm nhập tinh thần lực vào trong nhẫn không gian, ước chừng năm sáu mươi mét vuông, theo cô bé biết, em rể của mình, chiếc mà hoàng tử của tộc Yêu Miêu có được cũng chỉ là một chiếc nhẫn không gian hai ba mét vuông, hơn nữa hoàn toàn không có chuyện nhận chủ đó, thực lực không cao, cũng không dám hiển lộ ra trước mặt người khác, chỉ sợ giết người đoạt bảo.
Cảm thấy mình đã bái một người thầy rất khó lường.
"Ha ha ha, chờ sau này trò sẽ càng cảm nhận được, thầy của trò chính là một nhân vật rất khó lường, trò sẽ càng ngày càng cảm thấy quyết định này hôm nay của trò, là quyết định chính xác nhất mà trò đưa ra.
Lăng Kiều không có nói ra suy nghĩ trong lòng, Amos đã tự mình ngửa mặt lên trời thét dài, bản thân nói lời rắm thúi một lần nữa.
Tuy rằng đây là người học trò đầu tiên ông ta, nhưng ông ta tuyệt đối chính là người thầy tốt nhất không sai. ...
"Hôm nay vẫn mua thức ăn chay sao?"
Chỉ chớp mắt năm năm qua đi, Lăng Điềm cũng từ một cô gái nhỏ ục ¡ch năm tuổi lúc trước trở thành một cô gái trắng trẻo mập mạp mười tuổi như hiện tại.
Lúc này cô bé lại đứng ở chỗ cửa sổ của cửa hàng nhà mình, nhìn cô gái cao gầy mỗi ngày mặc áo choàng đúng giờ đến trong quán mua đồ ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận