Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 256: Kết Hôn 1

Chương 256: Kết Hôn 1Chương 256: Kết Hôn 1
"Có khi nào dì Vạn thấy con xấu quá không?"
Phi Lôi Đình cười ha hả mấy tiếng, rất không nể mặt mà trực tiếp đả kích con trai ruột của mình.
“Nói bậy!"
Phi Túc trợn mắt nói: "Con mà xấu thì ba cũng chẳng đẹp được đâu, dì Vạn từng nói, hai người chúng †a như cùng một khuôn đúc ra."
Ba không thể phóng khoáng thừa nhận đứa con trai này của mình rất được người khác yêu thích à? Cứ phải dùng mấy lời bịa đặt vô căn cứ đó để vu hại anh sao.
Phi Túc vô cùng nghiêm túc đưa tay lên sờ sờ mặt mình, mặt mũi mình chắc chắn không xấu, nếu không thì sao Điềm Điềm hôn mặt anh cho nổi.
Đả kích người khác không được còn tự chuốc lấy bực, Phi Lôi Đình khó ở trong lòng, chỉ có điều nghĩ lại cũng đúng, con trai lớn lên giống ông ta, con trai ông ta mà xấu thì chẳng phải là xấu giống ông ta à.
Phi Lôi Đình tự cảm thấy bản thân mình vô cùng anh tuấn, mỗi lúc ông ta mổ heo, các cô các thím đứng xung quanh ai mà chả mặt đỏ tai hồng, tuy là ông ta quyết định sẽ thủ thân như ngọc nhưng phần mị lực hơn người đó không nằm trong tâm kiểm soát của ông ta.
"Nay con ăn no rồi, bà Lan bảo ăn được là phúc, mọi người đều khuyên con nên ăn nhiều lên."
Phi Túc vỗ bụng mình, dáng vẻ hạnh phúc tràn trê của anh như mũi kim đâm vào mắt Phi Lôi Đình.
Ông ta bỗng nhớ tới lần đầu tiên khi ông ta tới nhà ba mẹ vợ ăn cơm, khi đó ông ta ngây thơ biết bao nhiêu, đương nhiên là ăn đến khi no bụng mới thôi, kết quả cơm nhà ba vợ không đủ ăn, cũng may mẹ vợ kịp thời luộc một nồi khoai lang mới miễn cưỡng lấy đầy bụng.
Sau hôm đó, ba mẹ vợ vốn rất hài lòng với mối hôn sự của ông ta lại có chút do dự, họ cảm thấy ông ta ăn khỏe quá, sợ là sau này sẽ ăn đến mức táng gia bại sản, may mà điều kiện nhà họ Phi không tôi chứ không sợ là ông ta không cưới được cô gái mà mình thích rồi.
Phi Lôi Đình nhớ lại kinh nghiệm xương máu của bản thân rồi lại nhìn khuôn mặt cố nén sự khoe khoang, thậm chí còn hiện dòng chữ như nói con vốn không định nói đâu, tại ba hỏi mới nói của Phi Túc, khuôn mặt ông ta bỗng chốc hóa thành màu gan heo.
Nhưng ông ta lại quên mất là, thời ông ta lấy vợ, cuộc sống của mọi người thời đó rất khó khăn, nạn đói mới qua, thức ăn tạm thời vẫn còn thiếu thốn, người nhà họ Nhạc thấy ông ta như một thùng cơm sống thì đương nhiên sẽ do dự. Nhưng bây giờ kinh tế ổn định, còn ai quan tâm đến việc ăn uống quá nhiều nữa, đặc biệt là với điều kiện của nhà họ Lăng và nhà họ Phi, cho dù Phi Túc có ăn khỏe hơn nữa thì có thể khiến Điềm Điềm phải chịu đói hay sao.
Tâm trạng Phi Lôi Đình thấp thỏm không yên, nhìn thằng con trai khoe khoang lấy le xong đang vui vẻ về lại phòng mình rồi lại nhìn cuốn sách võ hiệp trong tay, vừa hay trong sách đang viết tới đoạn người đại hiệp nọ ra tay giết chết một tên bất hiếu.
Quá đã, làm sao giờ thật muốn học theo.
Hôm nay là ngày con trai lớn của Lăng Quốc Khánh, Lăng Khôn lấy vợ, dù có nói thế nào, đứa cháu trai đầu tiên trong nhà họ Lăng lập gia đình đương nhiên người làm chú như Lăng Quốc Đống phải đưa vợ con về một chuyến. Sau khi chuyển vào thành phố rồi hoàn toàn chia nhà, cả nhà Lăng Quốc Đống cũng chẳng mấy khi về lại căn nhà nhỏ dưới thôn kia nữa, ngoại trừ mấy dịp lễ tết, tảo mộ thăm hỏi tổ tiên, nhà họ có về ở mấy hôm thì hâu như không có ai ở đó.
Nhà cửa để lâu không có người ở sẽ dễ bị hỏng hóc, Vạn Kim Chỉ bỏ ra ít tiền nhờ nhà hàng xóm gần đó cứ cách năm ba ngày lại đến quét dọn một lượt rồi nhổ cỏ trong sân, căn phòng hồi trước của Hải công công và Lan Tú Mai cũng thế, thế nên mỗi lần vê nhà ở tạm, chỉ cần mang theo chăn mền gối là được, còn về những vật dụng thường ngày khác thì thôi khỏi chuẩn bị cũng được, dẫu sao cũng sẽ không ở đây lâu.
Thời điểm Lăng Khôn cưới vợ cũng rất khéo, vừa hay tổ chức trước khi trường học khai giảng lại, Lăng Kiều mượn cớ trong xưởng có việc bận không về, chỉ có Lăng Điềm và Lăng Tráng cùng về quê với ba mẹ.
"Quốc Đống, Kim Chi về ăn cưới thằng cháu trai lớn à"
"Điềm Điêm và Tráng Tráng đấy à! Lớn cả rồi ha, nghe nói Điềm Điêm cũng thi đậu đại học như chị con bé, hai người thật có phúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận