Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 427: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 17

Chương 427: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 17Chương 427: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 17
Ngoài ra nhà họ Vạn đã khai phá mảnh đất hoang ở dưới chân núi, mấy miếng đất hoang tự mình khai phá này chỉ cần giao nộp cho thôn một khoản tiền thì xem như là đất của nhà mình rồi, trong đó toàn trông khoai lang, khoai lang trông cũng ngon hơn khoai ở vườn nhà người ta.
Nhà bọn họ xây một cái bếp lớn ở bên cạnh chuồng heo, thuê ba người đàn ông trong thôn luộc rau khoai lang, mỗi ngày đều cho 20 đồng, cũng có thể lựa chọn đổi 10 đồng thành 10 cân khoai lang, mỗi ngày thời gian làm việc không tính là dài, tính đâu ra đấy cũng chỉ hai tiếng. Những người đàn ông trong thôn đều rất rảnh nên vô cùng muốn làm công việc không mệt mà lại có thể phụ giúp thêm chỉ phí sinh hoạt của gia đình, đặc biệt khoai lang nhà họ Vạn trồng giòn ngọt vô cùng, nhiêu người đều chịu đổi thẳng ra khoai lang để mang về nhà cho bọn trẻ làm trái cây ăn sống.
Khoai lang ngon, rau khoai lang cũng không kém, từ khi danh tiếng của mấy ruộng khoai lang nhà họ Vạn nổi lên, nhiều người mặt dày đến nhà họ Vạn hỏi xin rau khoai lang. Số lượng rau họ muốn không nhiều, chỉ có điều đọt rau khoai lang mang về xào ăn, khỏi phải nói thơm ngon biết bao, mọi người đều muốn ăn, heo của nhà họ Vạn ăn cám ngon như thế, vậy thịt heo phải ngon bao nhiêu cơ chứ.
Do đó heo nhà họ Vạn còn chưa đến ngày xuất chuồng thì đã được không ít người thương nhớ rồi.
"Heo nhà chúng tôi đều do thằng hai nuôi đó, chúng tôi chả bỏ công cán gì cả đâu."
Vạn Kim Chi mỉm cười, bà ấy là người có chồng, phải giữ khoảng cách với mấy người đàn ông trong thôn, do đó trông bà ấy không có mấy nhiệt tình, cách xa mấy người đàn ông đến giúp đỡ hoặc đến tám chuyện, vừa chọn gạch xanh để vây tường vừa nói chuyện với bọn họ.
Lăng Kiều với Lăng Điềm đều đã thành thân, cũng có thể xin một phần đất nền thuộc về mình.
Vị trí ở trung tâm thôn thì không phân cho họ được, nhưng nhà họ Vạn vốn muốn mảnh đất trống bên cạnh căn nhà cũ ở dưới chân núi kia chắc chắn không có vấn đề gì, vả lại vì dưới núi chẳng ai chịu đến ở cả nên phần đất được chia lớn hơn chút.
Mấy tháng nay gia đình họ dựa vào việc đi săn kiếm được khá nhiều tiền, Vạn Kim Chi làm chủ vung bút một ký tên phát liên hừng hực bắt đầu xây nhà mới. Không sửa căn nhà cũ lúc đầu, chỉ bắt đầu từ ngoài rìa, ngoài ra xây lên một căn nhà lớn dạng tứ hợp viện.
Bây giờ cũng không phải ngày mùa, nhà họ Vạn giao đủ tiền công nên không ít phụ nữ đều đến giúp đỡ. Mấy ngày nay Vạn Kim Chi không lên núi săn bắt mà cùng với mấy người đó cùng xây nhà.
"Cậu Túc đúng là người rất hiền lành, chỉ là dáng dấp hơi xấu, làm gì có người đàn ông nào mà còn cường tráng hơn phụ nữ, thiếu đi vẻ đẹp duyên dáng, trông hơi thô. Nhưng mà dưới quê chúng ta, cưới chồng phải cưới chồng hiền, cậu Túc có thể có bản lĩnh nuôi heo này, cuộc sống tương lai của đôi vợ chồng son sẽ không tệ đâu."
Mấy người đàn ông kia gật đầu, bảo rằng bọn họ đều thấy những vất vả của Phi Túc trong khoảng thời gian này, đối phương có đạo đức tốt, cần cù, chất phác đã có thể che đậy khuyết điểm bề ngoài của anh 1a.
Dù sao từ sau khi hơn 20 con heo ngày càng béo trắng, trong thôn rất ít người lấy bề ngoài của Phi Túc ra bàn chuyện tào lao.
"Mẹ ơi, mẹ ăn bát chè đậu xanh đi, chè được ngâm mát trong giếng rồi đấy."
Phi Túc hiên lành mà người người khen ngợi xách hai cái thùng ra, một thùng chứa chè đậu xanh, còn một thùng để bát và muỗng sạch. Anh ta múc một bát chè đậu xanh cho Vạn Kim Chi trước, sau đó lại múc cho những người phụ nữ đến nhà giúp đỡ, ngay cả những bác trai tám chuyện ở bên ngoài chuông heo cũng có phần.
Chè đậu xanh mát lạnh ngon miệng, nêm nếm vừa đủ, ngọt thanh không nóng, ăn một bát xong khỏi phải nói khiến người ta mát lòng mát dạ đến mức nào.
"Cậu Phi đúng là một người hiền lành, hào phóng, có người chồng như vậy là may mắn của cô Điềm, cũng là may mắn của cô đấy, Kim Chỉ."
Ăn đồ của người ta phải nói tốt cho người ta, mọi người ăn xong chè đậu xanh chuyển bát đũa vào tay Phi Túc rồi cùng khen ngợi Vạn Kim Chi.
Thứ Phi Túc đợi chính là mấy câu nói này, anh ta cũng cảm thấy mình vô cùng hiền lành, nghĩ rằng mẹ vợ chắc càng thích anh ta hơn, thích anh ta hơn so với anh rể cả.
Thời gian sẽ nói cho mẹ vợ biết cái gọi là thân xác đều là bộ xương khô xinh đẹp, không đáng được nhắc đến, anh ta phải để bà ấy hiểu rằng dưới cái thân xác đó anh ta có một tâm hồn đáng yêu biết bao.
Phi Túc tràn đầy tự tin, hôm nay như cũ cảm thấy mình thật tuyệt vời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận