Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 178: Ba Già 2

Chương 178: Ba Già 2Chương 178: Ba Già 2
Lăng Kiều rất lo lắng cho em gái thế nên nội dung cuộc trò chuyện với Hướng Bảo Lộ hầu hết đều có liên quan đến Lăng Điềm, dù giờ em gái còn nhỏ tuổi thế nhưng sự dao động của tuổi thiếu niên sẽ không vì vấn đề tuổi tác mà lướt qua em ấy, từ xưa đến nay, yêu sớm luôn là việc hệ trọng mà các bậc làm cha làm mẹ luôn tìm cách né tránh, Lăng Kiều cảm thấy bản thân nhất định phải thay em gái ngăn cản tất cả những tên đàn ông có ý đồ xấu xa.
Hai người đi trước nói chuyện đến quên trời quên đất, cái chủ đề về Lăng Điềm này cứ như nói mãi không hết chuyện, khuôn mặt nhỏ nhắn như cái bánh bao của Lăng Điềm cứ lẽo đẽo theo sau, trông cô chẳng khác gì cô vợ nhỏ đang chịu ấm ức.
"Chị cả, chút nữa em muốn ăn thịt chua ngọt."
Lăng Điềm đi phía sau nói với chị cả.
"Được được được, để lát nữa chị mua cho em." Lăng Kiều gật đầu, sau đó lại hỏi cô fan nhỏ ánh mắt lấp lánh như sao ở bên cạnh: "Nãy mới nói đến bài tập làm văn của Điềm Điềm, còn gì nữa không?"
"Chị ơi, em còn muốn ăn cá chiên." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lăng Điềm giờ phồng lên như một con cá nóc, chuyện liên quan đến cô sao chị cả không hỏi cô, nếu không vì chú ý hình tượng, cô còn muốn giơ tay kêu gào hỏi em hỏi em đấy.
"Được được được.
Lăng Kiều cưng chiều đáp lại mấy tiếng sau đó lực chú ý của cô ấy lại chuyển lên trên người Hướng Bảo Lộ, ban nấy vừa mới nói đến một bài văn viết về cô ấy, lúc trước cô ấy chưa từng nghe em gái nói tới, giờ khui được chuyện này từ miệng người bạn cùng bàn với em ấy, cô ấy nhất định phải tìm hiểu kỹ càng một phen.
Tức thiệt, chị gái quá ưu tú cũng là một nỗi phiền toái, coi đi, chỉ ăn có bữa cơm cũng khiến người khác cảm thấy đau lòng như có ai cướp mất chị mình.
"Phi Túc, nay có mua thịt kho nữa không?”
Lúc hai chị em Lăng Kiều đến nhà ăn thì vừa hay Phi Túc và bạn cậu ta bước ra từ đầu cầu thang của khối cấp hai, bước thẳng về phía cổng trường học.
Bạch Kỳ Nam thấy thằng bạn thân của mình dạo này cứ là lạ thế nào ấy, vẫn là khuôn mặt nghiêm túc ngàn năm không đổi nhưng khi nhìn cậu ta lại cảm nhận được cảm giác rạo rực không tên trong cậu ta.
Đã bao lần cậu ta bắt gặp thằng bạn mình ngồi tựa bục cửa sổ, mắt nhìn về phía sân vận động, theo ánh mắt của cậu ta thì, thứ cậu ta nhìn là nơi các em cấp một đang học thể dục, hơn nữa cách xa như thế, chỉ thấy hình dáng một đám nhóc mơ hồ, cũng chẳng biết từ trong cái khung cảnh ấy có thứ gì lại khiến cậu bạn này nhìn đến say đắm thế.
Quan trọng nhất là, nhà hai cậu chỉ cách nhau một con đường, lúc trước sau khi tan học hai người sẽ cùng về nhà nhưng giờ thì khác, thằng bạn của cậu ta bỗng dưng nổi lên niềm đam mê với một món thịt kho, mỗi ngày sau khi tan học đều đứng vào hàng ngũ xếp hàng mua đồ ăn cùng các dì các bác khác, số lần ăn cơm cùng cậu ta vào giờ nghỉ trưa trong tháng này đã ít đến đáng thương.
"Hôm nay ba tớ không về, chúng ta đến nhà ăn."
Phi Túc vỗ vỗ vai thằng bạn, chuyển bước về phía nhà ăn, Bạch Kỳ Nam đứng trong gió lạnh càng thêm hiu quạnh. "Woa, anh khóa trên kia ăn khỏe quái"
Nhà ăn không có món thịt chua ngọt và cá chiên mà Lăng Điềm thích ăn, nhưng theo lời Hướng Bảo Lộ thì hôm nay nhà ăn có hai món sở trường của đầu bếp là thịt kho tàu và cá tam châu, sau đó gọi thêm hai món rau, ba người tìm chỗ ngồi ăn.
Lúc đang vừa ăn vừa trò chuyện, Hướng Bảo Lộ thúc thúc cùi chỏ vào thắt lưng Lăng Điềm, ra hiệu cho cô nhìn về phía đối diện.
Nhóm Lăng Điềm đều là các cô gái có sức ăn bình thường, lúc lấy cơm chỉ lấy hai phần, cộng thêm rau dưa là đủ no rồi, nam sinh ở tuổi này cũng chẳng có mấy đứa ăn được nhiều, chỉ có một số đàn anh cấp hai, cơ thể đang trong thời kỳ phát triển, sức ăn có lẽ sẽ nhỉnh hơn, gọi tâm bốn phần ăn.
Trên cái bàn bình thường trong nhà ăn đối diện với cậu bạn nam mà Hướng Bảo Lộ chỉ có một cái đĩa đựng hai phần đồ ăn và một khay cơm được đắp thành một ngọn núi nhỏ, hình như khay cơm cũng không đủ chỗ để nên cậu ta còn đựng cả cơm vào một góc nhỏ của đĩa đồ ăn.
Chỉ nhìn bằng mắt thôi thì chỗ đó ít nhất cũng khoảng bảy tám phần cơm.
Hướng Bảo Lộ ăn cơm ở nhà ăn bao nhiêu năm rồi nhưng đây là lần đầu tiên gặp phải một bạn nam ăn khỏe đến thế.
Lăng Điềm nhìn anh khóa trên có làn da màu lúa mạch và dáng người cao ngất ở đối diện, trông anh có vẻ quen mắt nhưng không nhớ đã từng gặp ở đâu rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận