Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 415: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 5

Chương 415: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 5Chương 415: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 5
Đó là loại cảm giác đứa con rể xấu xí này là một con yêu tỉnh còn có thể hút sinh khí của người ta, nhìn con gái của bà ấy đã bị hút thành bộ dạng gì kìa.
Phản ứng đầu tiên của Vạn Kim Chi chính là vậy đấy, làm phụ nữ của đất nước nữ tôn, Vạn Kim Chi từ đầu đến cuối chưa từng nghĩ bảo con gái và con rể tiết chế một chút, chỉ nghĩ làm cách nào để con gái bồi bổ cơ thể rồi đè ngược lại.
Bọn họ đường đường là phụ nữ mạnh mẽ, làm sao có thể bị người đàn ông của mình đè xuống giường được chứ, đây là chuyện làm mất tôn nghiêm của phụ nữ, Vạn Kim Chi đang tính mấy ngày nay mình phải vào núi săn một con hươu để con gái uống chút máu hươu bồi bổ cho tốt, cố gắng kiên trì nỗ lực.
Trên bàn cơm, cả nhà ngoại trừ Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi, còn có bạn học Lăng Tráng chưa trưởng thành chưa có vợ trông khỏe khoắn một chút ra thì Lăng Kiều và Lăng Điềm đều là bộ dạng bị dồn ép quá mức. Ai bảo đời trước Tất Thiên Hữu làm gà mấy năm trời, một lần nữa phục hồi lại thân thể đàn ông, anh ta cũng rất kích động, khó có dịp được dùng cơ thể không cường tráng gì cho cam để phát huy hơn hẳn bình thường một lần.
Ăn cơm xong, bàn bạc một chút về chuyện Olivia, cả nhà sửa soạn chỉn chu rồi đi về phía nhà thờ tổ.
"Ôi cha, đây là con rể hai của nhà họ Vạn à, dáng người này đúng là xấu chết đi được, buổi tối ngủ không tắt đèn, phụ nữ có thể bị đè?"
"Chứ còn gì nữa, anh nhìn dáng dấp cô con gái của nhà họ Vạn xem, lúc đi bộ chân cũng run, còn phải thường xuyên xoa eo nữa, ở với cậu chàng thô to như vậy há chẳng phải để phụ nữ bị mệt trên giường à?"
Cả đoạn đường đi Phi Túc chịu sự soi mói của người trong thôn, anh ta lần đầu tiên biết được hóa ra đàn ông mà nhiều chuyện lên còn quá đáng hơn phụ nữ, bởi vì mấy người phụ nữ tám chuyện còn biết nhỏ giọng nói, không nghe thấy đương nhiên sẽ không buồn.
Có trời mới biết được đàn ông ở thế giới này bị cái gì, ở sau lưng họ bàn tán về người ta mà cũng không biết be bé cái mồm lại à? Nói kiểu này với nói thẳng vào tai anh ta có gì khác biệt đâu?
"Rửa mắt mà nhìn cậu nhỏ nhà họ Vạn mấy lần nữa đi, cũng không biết người ta lớn lên kiểu gì mà trắng nõn, mịn màng, vừa đáng yêu vừa xinh xắn, còn cái eo nhỏ kia nữa, tôi sợ dùng sức chút cũng có thể bẻ cong cậu ta rồi."
"Cũng không biết con gái nhà ai có phúc thế, có thể lấy báu vật như vậy."
Báu vật Lăng Tráng: ...
Tuy rằng được khen nhưng cậu chẳng hề thấy vui tí nào.
Nhà họ Vạn xem như là nhà cách thôn xa nhất, bởi vì gia đình của Vạn Kim Chi là thợ săn tổ truyền, lúc đó khi người của thế hệ trước xây nhà, để cho tiện nên dứt khoát xây nhà ở dưới chân núi, nhà thờ tổ ở trung tâm thôn. Nhà thờ tổ là do mấy gia tộc lớn trong thôn cùng thi công, đoạn đường này đi vừa đủ 20 phút hơn, cả nhà họ cũng chịu trận sự soi mói trong hơn 20 phút.
Đợi đến nhà thờ tổ mới chặn được mấy ánh mắt kia ở ngoài, chỉ còn lại vài vị trưởng bối đức cao vọng trọng của dòng tộc nhà họ Vạn, lúc này Phi Túc mới thấy tốt hơn chút.
"Theo lệ cũ, hễ là con gái lập gia đình đều có thể nhận một lượng bạc, một nền nhà, còn có một con lợn con, ba con gà con và ba con vịt con từ trong tộc, các cháu xem lúc nào đến chỗ ta lấy đi."
Lăng Điềm và Phi Túc khấu đầu, kính trà xong, tộc tưởng đặt trà xuống rồi nói với bọn họ. Dòng tộc nhà họ Vạn coi như là dòng họ khá lớn trong mấy thôn lân cận, trong tộc có đất đai của dòng họ, một phần tiền lãi đất mỗi năm dùng để sửa chữa từ đường, còn một phần để cho con gái trong tộc đi học, phần còn lại căn bản đều trả lại cho người trong tộc. Người già trong tộc không nơi nương tựa có thể dùng số tiền này để phụng dưỡng, trẻ mồ côi chưa trưởng thành cũng có thể dùng số tiền này cho đến khi trưởng thành. Còn lại nữa thì theo lệ cũ của dòng tộc nhà họ Vạn, mỗi gia đình nhỏ mới cưới sẽ được cấp cho một khoản tiền trợ cấp ngang nhau.
Có thể nói ở điểm này dòng tộc nhà họ Vạn làm rất tốt, cũng bởi vì như thế, có không ít cậu chàng bằng lòng gả vào nhà họ Vạn, chí ít dựa vào dòng họ như vậy cũng tương đương có một sự bảo đảm.
Trước khi đến Lăng Điềm và Phi Túc thật sự vẫn chưa biết chuyện này, Vạn Kim Chỉ rời khỏi thế giới này nhiều năm như thế rồi, cũng đã ném chuyện này ra sau đầu. Trên thực tế nếu không phải trong tiệc mừng tối qua có người nhắc nhở bà ấy thì bà ấy có lẽ cũng đã quên dẫn con gái và con rể đến nhà thờ tổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận