Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 203: Đến Nhà 2

Chương 203: Đến Nhà 2Chương 203: Đến Nhà 2
Nào có phụ nữ không thích được gọi trẻ một chút chứ, nhất là khoảng tuổi này, còn chưa chuẩn bị tốt bước vào phụ nữ trung niên, đã bị một đám nhóc con kêu to dì ơi dì à, trong lòng bạn không vui, cố tình người ta cũng không gọi sai, khỏi phải nói phiên lòng cỡ nào.
Lăng Tráng sắp trở thành học sinh lớp một, bộ dáng cậu bé non nớt, bởi vì ăn ngon, trắng trẻo mập mạp, mặt mày theo cha mẹ, thanh tú sạch sẽ, nhìn thấy đã khiến cho vui vẻ, hấp dẫn người nhất chính là cặp mắt đó của cậu bé, thấu triệt rất giống một đầm nước, còn có má lúm đồng tiền nhỏ đó vĩnh viễn đều treo ở hai má, giống như trong mắt trong lòng cậu bé, cho tới bây giờ cũng không có phiền não và ưu sâu, nhìn mà khiến cho thể xác và tinh thân người ta sung sướng.
Đứa nhỏ ngây thơ thông thấu như vậy nhìn thấy bạn gọi bạn là chị, tuyệt đối sẽ không làm cho người ta nghĩ cậu bé đang nịnh nọt, chỉ cảm thấy lời cậu bé nói đều là phát ra từ nội tâm, gọi bạn là chị, chính là bởi vì bạn thật sự nhìn rất trẻ.
Các cô gái bà cụ vào trong quán cũng không có ai không bị tiểu thái tử thổi phồng, ngắn ngủn non nửa năm, cậu bé đã nhảy vọt quang vinh thăng thành đứa trẻ khiến người ta yêu nhất trong phạm vi phụ nữ ở thành phố lân cận, có đôi khi những người đó đến quán mua món kho không nhìn thấy tiểu thái tử, trong lòng còn có thể mất hứng.
Lăng Kiều đã âm thầm suy nghĩ qua, chờ em trai cô bé trưởng thành, nếu theo bây giờ diện mạo lớn lên không xấu đi, tuyệt đối chính là một tai họa, phạm vi công kích của tai họa này nhỏ thì là bé gái hơn mười tuổi, lớn thì là bà cụ sáu mươi bảy mươi tuổi, già trẻ giết hết.
Khiến cho người ta tức giận là gì, người ta tai họa phụ nữ là cố ý, cậu bé đơn giản chỉ là vô tình thôi, khuôn mặt lớn lên thanh tú, miệng còn ngọt, bị cậu bé thổi phồng cũng không biết.
Tiểu thái tử Lăng Tráng lại một lần nữa bị nhéo mặt một trận sau khi chị gái kia đi mua một túi đồ kho to, lấy gương nhỏ mẹ mua riêng cho cậu bé, soi trái soi phải khuôn mặt nhỏ nhắn tròn trịa của mình.
Rất tốt, mặt của cậu bé vẫn là khuôn mặt đáng yêu nhất như mẹ nói, cũng không có bị nhéo sưng chút nào.
Lăng Kiều dẫn theo em gái ngồi ở trên bàn trong quán món kho làm bài tập, nhìn thấy động tác thuần thục lấy gương ra của em trai, nhớ tới Tuyết Hoa Sương vẫn chưa từng được mở nắp ra ở trong phòng mình, khóe miệng nhịn không được co rút.
Làm một cô gái, cô bé qua quýt khiến cho các đồng chí nữ quá mất mặt.
"Xin hỏi, giáo sư Hải Hải Đại Phú, giáo sư Lan Lan Tú Mai ở đây phải không?"
Hiện giờ mới chưa tới ba giờ chiều, giờ này trong quán không có khách nào, khi Hải Bác Xương dẫn theo vợ con tới, trước cửa hàng cũng chỉ có ba chị em Lăng Kiều, Trương Hồng và Vạn Đa Lộc ở phía sau rửa nồi, Hải Đại Phú và Lan Tú Mai mới ra ngoài mua bánh hải đường của một quầy bán hàng rong lưu động mới mở đầu đường, vừa khéo không gặp.
Bánh hải đường của dân địa phương không quá giống bánh hải đường chính gốc truyền thống.
Bánh hai đường dân địa phương ăn không thêm nguyên liệu nhân, quét dầu lên khuôn bánh, đun nóng hiu hiu ở trên bếp lò, đổ bột đã được trộn tốt trước đó vào trong lòng khuôn bánh, sau đó nướng bảy tám phút đợi chúng thành hình, lấy bánh từ trong khuôn ra, để lên miếng sắt bên cạnh rắc đường trắng, đợi đường trắng hóa thành nước đường, đồng thời khi hiện lên màu đỏ sâm xinh đẹp, dán hai miếng bánh dính đường lại với nhau, đây là bánh hải đường dân địa phương thích. Thật ra bánh hải đường chính gốc có chứa nhân đậu, nhưng dân địa phương ngại phiền phức, đơn giản hoá bước này.
Bánh hải đường nóng hầm hập, mặt bánh ướt át mềm mại, mang theo mùi hương nồng đậm, vị trí dính đường ngọt giòn, cắn một ngụm xuống, hai tâng bánh khiến người ta hết sức thỏa mãn.
Hai cái bánh hải đường như vậy tám hào, đứa nhỏ thích ăn bình thường ăn một cái vào giờ ăn sáng là được rồi, quầy bán hàng rong đó tới không bao lâu, nhưng việc làm ăn còn rất không tệ, khẩu vị của Lan cô cô thiên ngọt, chiều nào vào giờ này, bà ta cũng sẽ đến quầy bán bánh hải đường mua một phần, còn có thể mang một phần về cho mấy đứa nhỏ.
Lăng Kiều không để em gái em trai đi ra, tự mình buông sách bài tập trong tay đi đến bên cạnh quầy hàng, đầu hướng ra ngoài nhìn.
Ông nội Hải và bà nội Lan không có người thân bạn bè gì ở thành phố Bạch Châu, đột nhiên ở giữa hiện ra mấy người tìm đến bọn họ rất không hợp với lẽ thường, cô bé cũng chưa từng nghe các ông nội bà nội nói gân đây có bạn bè nào sẽ tìm bọn họ.
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Bạn cần đăng nhập để bình luận