Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 64: Quà Gặp Mặt

Chương 64: Quà Gặp MặtChương 64: Quà Gặp Mặt
Về vấn đề này, Lăng Kiêu có phần hiểu hơn em gái. Kiếp sau cô ấy giàu lên là nhờ vào buôn sỉ quần áo, sau khi có được tiền vốn nhất định, cô ấy đã tự mình mở một nhà máy, bắt đầu tạo dựng thương hiệu, trong đó có một dòng chuyên may riêng cho tầng lớp trung - cao cấp, chính vì vậy, cô ấy đã chạy khắp nơi để tìm khá nhiều thợ thêu xuất sắc. Trình độ của chiếc khăn tay trước mặt đây vượt xa so với người thợ được cô trả lương cao nhất khi đó.
Lăng Tráng giương mắt nhìn hai chị đều có quà, nghĩ bụng tại sao mình lại không có, lẽ nào cậu nhỏ quá nên bà kia đã để sót mình? Hai chân di chuyển, buông hai tay ôm mẹ, từ từ di chuyển đến cạnh hai chị, chớp chớp mắt, thiếu điều nói thẳng với Lan cô là hãy nhìn cậu đi.
Sao Lan Tú Mai lại không nhìn thấy hành động này của cậu chứ? Kiêm chế cơn xúc động muốn lau nước mắt, bà ta lấy ra một đôi giày đầu trâu từ trong túi, hình tượng dũng mãnh, kiên cường vốn dĩ của con trâu lại trở nên ngây thơ dưới bàn tay của bà ta, đặc biệt là hai cái sừng nhỏ nhô lên từ mũi giày, trông đáng yêu khỏi bàn, rõ ràng là phiên bản cải tiến của giày đầu hổ.
Mà Lăng Tráng trùng hợp cầm tinh con trâu, bất kể là ở thế giới này hay ở triều đại khác.
Bà ta còn nhớ yến tiệc hoàng cung hồi trước, đó là dịp hiếm hoi trong năm mà Tiểu Thái Tử được gặp hoàng thượng. Thân là hoàng đế, đồng thời cũng là phụ hoàng của các hoàng tử, hoàng thượng hiếm khi mới được gặp, tuy đa số các hoàng tử vẫn chưa đến tuổi đi học, nhưng cũng đã bắt đầu lớp vỡ lòng, lúc này hoàng thượng sẽ kiểm tra các vị hoàng tử ngay trước mặt toàn bộ đại thân và hậu phi, trả lời tốt sẽ có thưởng, trả lời không tốt cũng sẽ không bị phê bình.
Thân phận của Lan cô cô và Hải công công không được đi theo thái tử tham dự yến tiệc, chỉ có thể lén trốn ở đằng xa mà nhìn. Mỗi khi đến ngày đó, bọn họ sẽ thấy thái tử mong chờ nhìn hoàng thượng, nhưng hoàng thượng chỉ kiểm tra đại hoàng tử, nhị hoàng tử... thậm chí là lục hoàng tử ba tuổi, chỉ sót duy nhất mỗi mình thái tử, bọn họ thấy ánh mắt của thái từ đi sáng long lanh cho đến dần thất vọng, một người nhỏ bé ngồi ở vị trí cao nhất trừ hoàng thượng nhưng lại cô đơn lẻ loi giữa yến tiệc huyên náo.
Hai kẻ hầu trung thành không có cách nào để nói cho thái tử rằng người chỉ là bia chắn do hoàng thượng lập nên vì không muốn xác lập người kế ngôi sớm, cũng không có cách nào để nói với cậu rằng người phụ hoàng cậu sùng bái lại ghét bỏ phía ngoại của cậu, ghét bỏ mẫu phi của cậu, ngay cả cậu cũng là sự tồn tại bị ghét bỏ.
Hai người chỉ đành nhìn cậu ngày ngày chuẩn bị nhưng hết lần này đến lần khác thất vọng trong tiệc mừng thọ của hoàng thượng và yến tiệc cuối năm. Tuy suy nghĩ này rất bất kính nhưng hai kẻ hầu lại có hơi hận tên hoàng đế tối thượng kia, đứa con ngoan như thế, nếu là nhà khác đã hận không thể ngày đêm bế trên tay, bọn họ không tin hoàng đế không thấy, chỉ là lòng dạ ông ta làm từ sỏi đá, sự chờ mong cháy bỏng cũng không cảm hóa được mà thôi.
"Thích không?" Lan cô cô dò hỏi.
Mấy ngày trước, Lăng Quốc Đống vừa dẫn con trai đến nhà ông Vương ở đầu thôn để cạo đầu, chỉ để lại một nhúm tóc phía sau đầu, thắt một bím tóc rồi dùng dây thừng đỏ để buộc lại. Bà ta giơ tay sờ đầu Tiểu Thái Tử, một lớp tóc con nhú lên châm chích khiến Lan cô cô không biết đã phải cố đến mức nào mới kiềm được cơn xúc động để không ôm người vào lòng.
“Thích, thích ạ."
Lăng Tráng cười, ngẩng đầu tò mò nhìn bà lão trước mặt, trước đây nhũ mẫu cũng đã làm giày sừng trâu cho cậu, hoàng cung không không có trâu nhưng nhũ mẫu nói trâu là mãnh thú còn dũng mãnh hơn cả hổ, sư tử và gấu, Tráng Tráng cầm tinh con trâu, nhất định sẽ khỏe mạnh như trâu.
Cho đến tận bây giờ, Lăng Tráng vẫn luôn tin lời Lan cô cô dỗ dành cậu khi đó. Cậu đã nhìn thấy sư tử, hổ bị nhốt ở trong lồng sắt ở vườn thú của hoàng cung, bây giờ lại thường được thấy trâu cày dưới ruộng đồng, trâu nhìn khỏe khoắn hơn sư tử và hổ rất nhiều. Một chọi ba, đối với cậu, sức chiến đấu tỷ lệ thuận với thể hình, nên cậu tin chỉ cần mình ăn ngon ngủ kỹ, sớm muộn sẽ có một ngày, cậu có thể cường tráng như trâu. Đến lúc đó, cậu có thể mở rộng bờ cõi, giúp phụ hoàng giành lại giang sơn. Tâm tư của Tiểu Thái Tử lại đi xa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận