Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 297: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 1

Chương 297: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 1Chương 297: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 1
Vạn Kim Chi cảm thấy bản thân vô cùng hạnh phúc, ở thế giới này tìm được chồng mình còn có ba đứa con đáng yêu, trừ việc hai người con rể trông có hơi xấu ra thì cuộc đời bà ấy chẳng còn gì tiếc nuối nữa.
Đặc biệt là hôm nay, sau khi gặp con dâu mình, bà ấy vô cùng hài lòng, eo thon chân dài, so ra còn cao hơn bà ấy một chút, là một cô gái thanh tú, có cô ấy bảo vệ Tráng Tráng thì bà ấy yên tâm rồi.
Vấn đề duy nhất là mấy năm nay bà ấy cũng bắt đầu học tiếng Anh, chỉ có điều học không tốt, lúc nói chuyện với con dâu vẫn có chút khó khăn, chỉ có điều lúc nói chuyện cứ khoa tay múa chân truyền đạt ý nghĩ cũng thú vị.
Tối đó Vạn Kim Chi ngủ vô cùng ngon, vô cùng mãn nguyện, chỉ có điều hình như có người đang gọi bà ấy, nghe giọng nói có vẻ lạ tai.
"Nương nương, nương nương?”
Giọng nói có chút bén nhọn, người gọi chắc là nữ nhỉ, nhưng lại có chút cồm cộm, cũng có thể là đàn ông, nhưng giọng nói nghe có vẻ hơi nữ tính một chút, Vạn Kim Chi thấy phiền trong lòng, rốt cuộc đây là giọng nói của ai, sao lại xuất hiện trong nhà bà ấy?
"Nương nương, nương nương, cung điện của thái tử cháy rồi."
Vạn Kim Chi mở mắt ra thì thấy một người đàn ông da trắng không râu đang cúi người nhẹ nhàng nói bên tai bà ấy, bị một người lạ mặt đứng gân như vậy suýt chút nữa đã khiến bà ấy sợ vỡ mật.
Bà ấy còn chưa kịp nói gì thì một dòng ký ức lướt qua đầu bà ấy, khiến bà ấy tạm thời mất đi khả năng †ư duy.
Nơi đây là Khánh Quốc, một quốc gia có nên quân chủ tựa như Lăng Quốc, ở thời không này người làm chủ là đàn ông, người nắm quyền cũng là đàn ông, thân phận bà ấy ở nơi này là người phụ nữ của hoàng đế, phong hào là quý phi, trừ hoàng hậu và hoàng quý phi ra thì bà ấy là người có quyền lớn nhất trong hậu cung.
Trùng hợp là hoàng hậu trong cung chết rồi, hoàng thượng lại chưa phong cho ai làm hoàng quý phi, thế nên trong cung này chỉ còn lại Vạn quý phi là bà ấy và Lưu quý phi, người sinh thành đại hoàng tử và thất hoàng tử đấu đá với nhau.
Hiện giờ tâm hoàng thượng đặt hết vào việc triều chính, chẳng mấy hứng thú với chốn hậu cung, phần nhiều nữ quyến trong cung đều vì cân bằng thế lực trên triều hoặc được dùng làm con tin nên mới được đón vào cung, mỗi tháng hoàng đế sẽ làm theo lệ cũ mà vào hậu cung năm lần, còn việc đến nơi nào thì hoàn toàn dựa vào việc anh em hay cha của ai nổi trội hơn trong khoảng thời gian đó.
Vị Vạn quý phi này cũng không được sủng ái là bao, dáng dấp cô ta có hơi cao lớn, không phù hợp với gu thẩm mỹ thời này, cộng thêm gia thế làm võ tướng, cả ngày chỉ thích múa đao lộng thương nên không được hoàng thượng yêu thích.
Nhưng ai bảo cha ruột và anh của cô ta lại là tâm phúc của hoàng đế, còn thay hoàng thượng trấn thủ biên cương, coi như vì kiềm chế họ nên hoàng đế mới phải đối xử với cô ta tốt hơn mấy phần.
Vạn Kim Chi sắp xếp xong tư duy, thân thể này hình như không có con trai hay con gái gì cả, vậy Kiều Kiều, Điềm Điềm với cả Tráng Tráng của bà ấy đâu rồi, còn có Quốc Đống nhà bà ấy nữa, chồng bà ấy yếu ớt như thế, nếu không có bà ấy bên cạnh sẽ bị người khác bắt nạt đến chết mất. "Nương nương, nương nương?”
Lão thái giám nhìn dáng vẻ hết bàng hoàng lại suy tư của bà ấy thì nhịn không được mà cất tiếng gọi.
"Chỗ thái tử bị cháy chắc chắn có phần của Lưu quý phi trong đó, chúng ta có nên..." Lão thái giám có chút bất đắc dĩ, nương nương nhà họ thật sự quá mặc kệ sự đời, gặp chuyện gì cũng muốn dùng bạo lực giải quyết, nếu không nhờ gia thế của nương nương chắc nương nương đã bị đám nữ nhân trong cung này xé xác từ lâu.
Nếu thái tử chết, khí thế bên phía Lưu quý phi sẽ tăng thêm, nếu sau này thực sự để con trai của cô ta làm thái tử thì trong cung này còn có chỗ cho nương nương nhà họ sao? Hơn nữa, Lưu quý phi vẫn mãi ghi thù chuyện nương nương nhà họ phạt cô ta quỳ khi cô ta còn là một Tần thiếp nhỏ nhoi, lỡ đâu có một ngày cô ta thắng cơ nương nương, thế thì không chỉ có nương nương mà cả đám hạ nhân như bọn họ cũng không được sống yên lành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận