Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 272: Mặt Dày 2

Chương 272: Mặt Dày 2Chương 272: Mặt Dày 2
Trước kia chênh lệch của nhà chú hai và nhà anh cả không lớn, tuy rằng Vạn Kim Chỉ lợi hại, nhưng đó chỉ là xưng vương xưng bá ở trong thôn, tâm tư của Triệu Mai đương nhiên cũng không nhỏ, hiện giờ không giống, trong Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi dù cho là ai, đều là tôn tại mà nhà anh cả không trèo cao nổi, hiện giờ ngay cả ghen tị Triệu Mai cũng không dám, nhìn thấy thái độ rõ ràng như vậy của đối phương, cũng đã tắt phần tâm tư đó.
Hiện giờ bà cụ khiến người ta chán ghét nhất đi rồi, một nhà bọn họ bao ruộng đất, chỉ cần sống thật tốt, không bằng nhà chú hai, ít nhất có thể ăn mặc không lo, như vậy bà ta cũng nên thỏa mãn.
Khi rời đi, Lăng Quốc Đống nhìn cảnh sắc của thôn trang nhỏ xa xa ở trong mây mù lờ mờ, trong lòng không khỏi sinh ra một cảm giác khác, gia đình đó, người nhà với đôi mắt bất công, tựa như vào hôm nay cuối cùng thoát khỏi tất cả.
Đương nhiên, ý nghĩ này chỉ sinh ra ba ngày, sau đó ông ấy đã bị vả mặt.
"Bác hai, chị họ cả, chị họ hai, anh họ ba."
Khi người nhà họ Lăng trở về, hai chị em Lăng Bảo Trân và Lăng Bảo Châu đang đứng ở ngoài cửa, quần áo trên người Lăng Bảo Trân lại đổi một bộ, váy nhỏ màu vàng nhạt tôn lên da thịt cực kỳ trắng của cô ta, tóc cột đuôi ngựa cao cao, giúp cùng màu với dây buộc tóc, xinh đẹp lại đáng yêu.
Lăng Bảo Châu đứng ở bên cạnh cô ta vẫn là bộ dáng u ám đó, trên người đeo hai cái túi vải nhỏ, một cái trong đó hiển nhiên là của Lăng Bảo Trân.
"Chị Điềm Điềm mời em và em gái đến nhà làm khách, vừa lúc em cũng muốn học tiếng Anh với anh họ ba, trong khoảng thời gian này quấy rây rồi."
Lăng Bảo Trân nghiêng đầu, dáng vẻ nói chuyện cực kỳ duyên dáng, cô ta nói xong còn nháy mắt với Lăng Điềm, người không biết tình hình còn tưởng rằng tình cảm của hai chị em họ này vô cùng tốt.
Lăng Điềm ngẩng đầu nhìn trời, cái gọi là mời không phải cô ta mặt dày muốn tới sao?
Cô cảm thấy mình quá thất bại rồi, làm một người từng trải qua hai đời, da mặt lại còn không dày bằng một cô bé mười ba tuổi.
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi cũng không nghĩ tới hai cô bé nhà chú ba sẽ bỗng nhiên đến nhà, còn có Lăng Kiều, ba người nhìn thấy động tác lắc đầu khó hiểu của con gái / em gái mịt mờ, cũng đoán được sơ sơ nguyên nhân thực sự các cô đến nhà, dù sao chắc chắn không phải Điềm Điềm chủ động mời như lời cô ta nói.
Nhưng người cũng đến rồi, dù sao cũng không thể đuổi bọn họ đi.
Hiện giờ sắc trời dần tối, ít nhất cũng phải qua đêm nay lại nói sau.
Vẻ mặt Lăng Kiều phức tạp nhìn Lăng Bảo Trân đứng ở đối diện cô ấy, trong những người đời trước ức hiếp em gái thì cô ta thuộc loại bắt nạt trắng trợn lộ liễu nhất, khi đó sự nghiệp của cô ấy mới vừa khởi bước, cũng không có quá nhiều phòng bị với cha mẹ lúc đó, căn bản không biết cô ăn tằn dùng tiện mua rất nhiêu quần áo trang sức xinh đẹp cho em gái cuối cùng đều tới trên người Lăng Bảo Trân.
Sau này em gái chết, cô ta cũng là một trong những kẻ trọng điểm cô ấy trả thù.
Kết cục của Lăng Bảo Trân đời trước không tính là quá tốt, hư vinh tham lam, quyến rũ đàn ông có vợ phá hủy thanh danh, chú ba sĩ diện căn bản là không chấp nhận cô ta, cuối cùng gả cho một ông già sáu mươi có chút tiền, đáng tiếc lập gia đình không bao lâu thì ông già chết, bị đứa con riêng trưởng thành của mình đuổi ra ngoài, trước khi Lăng Kiều sống lại, Lăng Bảo Trân đã không còn ở Giang Chiết, không biết đi nơi nào. Nhưng chỉ dự vào tính tình của cô ta, đoán chừng cuộc sống cũng không thoải mái.
Thù nên báo Lăng Kiều đã báo hết ở đời trước, ở một thế giới hoàn toàn mới này, cô ấy cũng không tính đưa ân oán của đời trước đến đời này, chính là bởi vì cô gái trong trí nhớ, cô ấy cũng không thích nổi cô gái làm bộ làm tịch trước mắt này, thậm chí rất chán ghét.
Hai chị em là do Bạch Xuân Kiều đưa đến thành phố, làm mẹ chính là tâm lớn, đưa người đến ngoài cửa nhà họ Lăng bản thân thì vội vàng chạy đi, cũng không lo lắng hai cô bé mười ba tuổi không quen với đời bị người ta lừa gạt.
Lăng Kiều cảm thấy, đoán là thím ba đó đạt được chủ ý ngay lúc này, nếu bà ta ở đây không chừng hai người Lăng Bảo Trân và Lăng Bảo Châu sẽ không có cách nào ở lại, nhưng bởi vì bà ta không ở đây, dù cho giữa người lớn âm ï căng đến mức nào, cha mẹ cũng sẽ không bắt các cô trở về ngay lúc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận