Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 219: Anh Rể Cả 2

Chương 219: Anh Rể Cả 2Chương 219: Anh Rể Cả 2
Phi Túc chính là kiểu đàn ông mặt đơ, không có biểu cảm gì trên mặt, nhưng nội tâm lại rất phong phú, cũng may mà anh có khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị như vậy, nếu thay đổi diện mạo thô tục thì chắc đã bị người ta đánh chết chỉ vì một chút suy nghĩ của mình.
Nghe chị cả giới thiệu xong, trong lòng Lăng Điềm thấp thoáng có chút ấn tượng, nhưng vẫn chưa nhớ ra Tất Thiên Hữu là người nào.
"Lăng Kiều, đây là hành lý của em đúng không, để anh bỏ lên xe giúp em." Lúc Phi Túc gọi Lăng Kiều là gọi cả họ lẫn tên, từ điểm này có thể thấy được thái độ của anh đối với hai chị em nhà họ Kiều hoàn toàn khác nhau, thế mà người cả nhà này đều không nhạy bén, họ cảm thấy cái này có vấn đề gì đâu, bao gồm cả Lăng Kiều, dẫu sao thì cô ấy là người đã trải qua hai kiếp, nếu thật sự để Phi Túc phiên bản trẻ tuổi thân mật gọi cô ấy là Kiều Kiều thì có lẽ bản thân cô ấy sẽ chịu không nổi trước.
Tất Thiên Hữu nghe Lăng Kiều giới thiệu, không khỏi lóe lên một tia buồn trong lòng, anh ta hi vọng lúc nãy Lăng Kiều giới thiệu anh ta, câu nói đó nên là, đây là Tất Thiên Hữu, cũng là anh rể cả tương lai của em.
Nghĩ đến sự né tránh của Lăng Kiều trong mấy ngày nay, Tất Thiên Hữu liếc nhìn cô gái bên cạnh một cái, cuối cùng vẫn không nói gì, giúp Phi Túc đem mấy cái túi lớn túi nhỏ đó lên sau xe tải.
Hừ hừ, con gà yếu ớt.
Phi Túc một tay xách hai cái túi nylon lớn, mỗi cái nặng ít nhất từ bốn mươi đến năm mươi cân, với hai ba trăm cân trong tay, ông vẫn đi như bay.
Nhìn thân thể Tất Thiên Hữu thì ốm, nhưng anh ta cũng là người đã làm quen việc nhà nông rồi, sức lực cũng không nhỏ, đương nhiên, so với một người đàn ông suốt ngày mổ lợn và gia súc, một bữa cơm phải ăn mười mấy cân gạo như Phi Túc thì anh ta không thể nào sánh bằng được, một tay anh ta xách một cái túi lớn, vững vàng đi theo sau Phi Túc.
Phi Túc cảm thấy mình lại đè áp anh rể cả tương lai rồi, anh thể hiện mạnh mẽ dữ dăằn như thế, có phải bây giờ Điềm Điềm đang lén lút nhìn anh không.
Nghĩ như vậy, anh lại ra sức hơn nữa, xách bốn cái túi lớn vác lên vai, lộ ra cơ thịt bắp tay hoàn hảo của mình, cái áo cộc mỏng manh của anh bị căng ra vì động tác nâng cánh tay của anh, cơ thể săn chắc lộ ra, đặc biệt là bắp tay đó, quả thực là hoàn hảo đến mức có thể hạ gục đa số các đàn ông trong giây phút.
"Chị cả, Cảng Thành chơi vui không? Em nhờ chị mang nguyên liệu canh cầm về, chị mua chưa?" Lăng Điềm với chị cả đã xa cách nhau một tháng, có rất nhiều lời muốn nói, còn về người đàn ông vác hàng đó, ha ha, cô không có thời gian nhìn.
"Mua rồi, toàn là hàng hóa tốt nhất mà chị có thể tìm thấy, tổ yến, bong bóng cá, hồng sâm, còn có các loại đồ bổ như sò điệp khô mà em cần, mỗi loại chị đều mua rất nhiều, đủ để em phát huy rồi đấy."
Nói về cưng chiều em gái thì Lăng Kiều đứng ở tuyến đầu, xem những thứ đồ mà vừa nãy cô ấy kể ra, có cái nào mà không đắt đâu, nhưng cô ấy không hề chớp mắt lấy một cái, thỏa mãn tất cả yêu cầu của em gái.
"Em đã nghĩ kĩ sẽ đăng ký trường đại học nào chưa?" Lăng Kiêu nghĩ không lâu nữa em gái sẽ thi đại học rồi, hỏi vê vấn đề mà mình quan tâm nhất, trên thực tế thì nếu như không vì chuyện này, cô ấy sẽ không rời Cảng Thành mà về nhà nhanh như thế. "Vẫn chưa nghĩ kĩ nữa, đợi chị cả về tư vấn cho em đấy."
Trong lòng Lăng Điềm có ý muốn thi vào đại học Giang Chiết mà chị cả đang học, nhưng lại lo thành tích của mình không thi vào được.
Đại học Giang Chiết là đại học tốt nhất của tỉnh Giang Chiết, thuộc top mười trên toàn quốc, thành tích của Lăng Điềm cũng không tệ, nhưng không phải là cao nhất, dẫu sao thì đầu óc của cô vẫn là cái đầu đó, không hề vì cô sống thêm một kiếp mà trở thành thiên tài, kiếp trước cô cũng thi đậu vào trường đại học bình thường, kiếp này có thêm kinh nghiệm của mười mấy năm học tập, cô nắm vững kiến thức tốt hơn, nhưng muốn thi vào những trường đại học hạng top thì còn phải cộng thêm chút may mắn nữa.
Lăng Điềm nghĩ rồi, nếu như không thi đậu trường đại học Giang Chiết của chị hai thì cô sẽ thi vào đại học Sư phạm Giang Chiết mà ba cô đang dạy. Dựa vào thành tích của cô, dư sức thi vào đại học Sư phạm Giang Chiết, dù sao thì cô cũng đã lên kế hoạch cho tương lai rồi, có lẽ sẽ mở một nhà hàng riêng, sau đó mua nhà, tích trữ đất đai, không phụ lòng cơ hội trùng sinh, làm một bao tô bà vui vẻ. Đối với kế hoạch như thế này mà nói, học đại học nào dường như cũng không quan trọng như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận