Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 229: Xem Mắt 2

Chương 229: Xem Mắt 2Chương 229: Xem Mắt 2
Điều quan trọng là tính tình Vạn Đa Lộc cũng tốt, gả cho ông ta cũng không cần lo lắng bị ức hiếp và vân vân, lý do hai mươi bảy hai mươi tám còn chưa mai mối, hoàn toàn là bởi vì lúc trước cha già trong nhà khám bệnh, không phải vì cá nhân có chỗ thiếu hụt gì, ngược lại, có thể tiêu tiền cho cha già chữa bệnh còn chứng minh được sự hiếu thuận của ông ta, về sau đối với trưởng bối bên nhà mẹ đẻ của vợ, bảo đảm cũng không kém bao nhiêu.
Vừa nghe vụ này, em họ đó của Lương Phương cũng hài lòng một chút, bà ta đã ở nhà mẹ ba hoa khoác lác, cam đoan thúc đẩy cuộc hôn nhân này, cái này không phải sao, còn đặc biệt dẫn bà cụ theo, chính là đến ép Vạn Đa Lộc đồng ý xem mắt.
"Đa Lộc, tuổi em cũng không nhỏ, em xem Minh Tử nhà anh cả cũng sắp gặp đối tượng rồi, em làm chú chẳng lẽ còn muốn bị cháu qua mặt hay sao, hơn nữa, tuổi này của em ở trong thôn, có người nào không phải đã cưới vợ sinh con đâu, chẳng lẽ em lại không muốn vợ con hâm nóng đầu giường?"
Lương Phương khó hiểu đánh giá ba tấc dưới rốn của chú em một phen, đàn ông tuổi này chẳng lẽ sẽ không nghĩ muốn phụ nữ sao, cũng không phải có bệnh.
Tầm mắt này rất nóng bỏng, không chỉ có Vạn Đa Lộc cảm thấy không được tự nhiên, ngay cả bà cụ ở bên cạnh cũng có chút chịu không nổi ho khan vài tiếng, tuy rằng phụ nữ trong thôn đều là tính tình này, nhưng với chú em, dù thế nào cũng phải thu liễm một chút.
"Lại nói, trong quán vẫn còn bận rộn, mẹ, chị dâu hai, con đi trước, sáng mai lại đến gặp hai người." Vạn Đa Lộc chạy trối chết, hiện giờ ông ta còn chưa suy nghĩ cẩn thận tâm ý của mình, không biết trả lời mẹ ruột và chị dâu ép hôn thế nào.
"Mẹ, mẹ phải nói với Đa Lộc, còn có chị hai, mỗi ngày cậu ấy làm việc ngay dưới mí mắt chị, em thương đứa em trai này một chút, khuyên nó sớm ngày tìm vợ mới là đứng đắn."
Lương Phương nói một hồi lâu, trong bụng lại trống rỗng một chút, nhanh chóng đổ phần canh còn lại vào trong chén, lại đổ vào trong dạ dày trống rỗng.
"Đúng rồi, Kiều Kiều đã lên đại học, cũng nên bắt đầu tìm đối tượng đi, còn có Điềm Điềm, con gái lớn tuổi sẽ không có ai cần đâu, Kim Chi em cũng kiên trì hơn một chút, nếu em không có đối tượng thích hợp, đứa cháu ở phương xa đó của chị..."
"Mợ hai, cháu có đối tượng rồi."
Lăng Kiều đánh gãy sự tự quyết định của Lương Phương, duy trì mỉm cười.
"Vậy Điềm Điêm."
Không biết vì sao, Lương Phương cũng không quá dám trêu chọc đứa cháu ngoại gái Lăng Kiều này, cứ cảm thấy nếu trêu chọc cô ấy, sẽ rước lấy phiên phức rất lớn, bởi vậy bà ta rất thức thời nhảy vọt qua Lăng Kiều, chuyển ánh mắt hướng về Lăng Điềm ở bên cạnh.
Đứa cháu ngoại gái này trông tính tình mềm mại, nhu thuận nghe lời, bà ta có một cô họ hồi đó gả vào trong thành phố, sinh con trai, tốt nghiệp cấp ba vào nhà xưởng làm việc, là công nhân chính thức, chỉ là tuổi lớn hơn Điềm Điềm một chút, rất xứng với Kiều Kiều.
Vốn là con rể được chọn lựa tốt như thế bà ta muốn giới thiệu cho con gái của chính bà ta, nhưng cô họ đó của bà ta tâm cao khí ngạo, làm sao sẽ nguyện ý để con trai mình cưới một cô gái nông thôn bình thường chứ, nếu là Lăng Kiều và Lăng Điềm, không chừng cô họ bà ta sẽ để ý. Đứa cháu họ ở phương xa đó của bà ta nói thế nào cũng là công nhân chính thức của nhà xưởng, tuy rằng tiền chưa chắc kiếm được nhiều bằng em hai Vạn Kim Chi của bà ta, nhưng nói dễ nghe, mấy năm nay tiếng tăm của tự kinh doanh không kém như vậy, cũng coi như không được dễ nghe, nếu không phải Lăng Quốc Đống còn là một giáo viên đại học, Lăng Điềm cũng là sinh viên ván đã đóng thuyền, có một người mẹ như vậy, cô họ đó của bà ta còn không nhất định thích đâu.
Lương Phương đã nghĩ tốt rồi, nếu mình có thể bàn thành cuộc hôn nhân này thì có thể lấy được bao nhiêu tiền lễ bà mai đây, ánh mắt nhìn Lăng Điềm ngọt không khỏi nóng bỏng hơn rất nhiều.
"Cháu cũng có đối tượng rồi."
Lăng Kiều cau mày khi đang định giúp em gái khước từ mợ hai, thì bị câu trả lời của em gái làm hoảng SỢ.
"Phi Túc còn có thể có dũng khí thổ lộ với em hả."
Làm một người cuồng em gái, bên cạnh Lăng Điềm có gió thổi cỏ lay gì cũng không trốn khỏi ánh mắt của Lăng Kiều, chút tâm tư nhỏ đó của Phi Túc đối với em gái, Lăng Kiều đã sớm nhìn hiểu, nếu không phải anh quả thật không tệ, ở trong mắt Lăng Kiều rất thích hợp với em gái ngây thơ của mình, cô ấy cũng sẽ không bỏ mặc hai người càng ngày càng thân cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận