Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 269: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn 1

Chương 269: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn 1Chương 269: Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn 1
"Mọi người xem xem hồng bao tôi vừa lấy vê này, đây là bao nhà Lăng Quốc Đống mừng, ở trên còn viết tên đây." Triệu Mai lấy từ một xấp bao lì xì phía sau ra phong viết tên Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi, mở ra trước sự chứng kiến của mọi người, bên trong chỉ có hai tờ mười đồng nhân dân tệ, năm mươi đồng ông ấy vừa nói giờ biến thành hai mươi, ba mươi đồng còn lại không cánh mà bay.
"Bà cô, cô đi bao nhiêu tiên?"
Triệu Mai lại tùy tiện hỏi một người, người phụ nữ trung niên bà ta hỏi là họ hàng nhà họ Lăng, nhưng quan hệ không tính là gân lắm, nhưng điều kiện nhà bà ấy khá giả, tiền mừng vẫn nhiều hơn mặt bằng chung một ít.
"Cô mừng 15, tiền đó là dạo trước cô lên ngân hàng ở trấn trên đổi lấy tiên mới đấy." Người phụ nữ đó nhíu nhíu mày trả lời, hồng bao dân quê mừng cưới bên trên có đề tên, làm như vậy là để cho chủ nhà biết ai đi bao nhiêu tiền, để đến sau này nhà họ có chuyện vui sẽ mừng đáp lễ lại từng ấy tiền.
Nhà ai cũng làm vậy, trừ phi gia cảnh làm ăn khá giả, không thì người ta hay mừng năm đồng, đến khi nhà người ta có đám lễ nọ kia ít nhất anh phải mừng năm đồng, thậm chí phải thêm một ít nữa, nếu người ta đi năm khối mà mình đi lại có ba bốn đồng, sẽ khiến người ta cảm thấy nhà này làm việc không hiểu đạo lý, vê sau sẽ không muốn qua lại với mình nữa.
Nghe bà ấy nói xong Triệu Mai tìm được phong bao lì xì bà ấy mừng, vừa mở ra thấy ngay bên trong chỉ còn lại một tờ năm đồng, mười đồng còn lại lại biến mất không tung tích.
Tất cả những người đến tham dự hôn lễ sắc mặt không thể tốt nổi nữa, chuyện này nhìn có vẻ chỉ là chuyện nhà họ Lăng, nhưng suy nghĩ kỹ càng hơn lại thấy tổn hại lợi ích của mọi người.
"Mẹ, mẹ nói cho con nghe số tiên mừng không thấy nữa đã đi đâu rồi?" Triệu Mai lại hỏi thêm mấy người, số tiền bọn họ nói ra hiển nhiên đều không giống với con số thực tế có trong bao lì xì.
"Chị hỏi tôi tôi biết đi hỏi ai đây, không chừng là chính chị giấu đi." Bà Từ vịt chết còn ngang ngạnh, bà ta không dám bảo những người đó nói dối, làm thế sẽ xúc phạm đến nhiều người hơn.
Triệu Mai cũng không trông chờ gì bà ta sẽ thừa nhận, ra hiệu bằng ánh mắt cho bà thông gia và con dâu ở bên cạnh, ba người họ xông thẳng đến chỗ Lăng Mỹ Lệ, bất chấp cô ta hét chói tai cùng bà Từ ngăn cản, lôi kéo quần áo cô ta đến nát vụn, moi ra được số tiên bỗng dưng biến mất từ trong đai lưng, lẻ tẻ vụn vặt cộng lại hết thảy cũng được khoảng hơn bảy mươi đồng.
Lăng Mỹ Lệ mặc đồ lót, mấy người Triệu Mai lúc xé quần áo cũng biết chừng mực, nhìn quần áo rách tả rách tơi chứ thật ra chỗ không nên lộ cũng không bị lộ ra, nhưng chỉ là phần thịt bên eo cùng ngực trắng nõn lồ lộ, cũng đủ cho đàn ông con trai có mặt vây xem nhìn đến no mắt.
Lăng Mỹ Lệ tức đến phát điên, nhưng lúc này cô ta ngoài việc co cụm thành một đống che đi những vị trí quan trọng thì không thể làm gì hơn.
Vẫn là Vạn Kim Chỉ tốt, thấy bên cạnh có một chiếc áo khoác dài không biết ai để lại ném cho cô ta bảo cô ta tốt xấu gì cũng nên che lại thân mình đi.
"Thằng cả, con bé là em gái của anh đấy, anh cứ thế mà nhìn vợ anh sỉ nhục nó vậy sao?" Bà Từ giận giữ gầm lên với con trai cả.
"Con là anh nó, sao lúc nó bòn rút của con không thấy nghĩ đến con là anh nó."
Lăng Quốc Khánh lòng không loạn nói, nhân tiện liếc thằng em ba Lăng Quốc Phú ở kia một cái. "Tiền phụng dưỡng với lương thực chú hai cho ba mẹ mấy năm nay, con với Triệu Mai chưa từng được thấy bao giờ, nhưng mà dù sao phần đất canh tác của chúng con hiện giờ là của ba với mẹ, chăm nom ba mẹ là đạo lý hiển nhiên, đồ chú hai đưa mẹ cho hết chú ba với cô út chúng con không so đo, nhưng ngàn vạn chớ nên được đẳng chân lại lân đằng đầu, ngay cả phần tiền không thuộc về nó cũng muốn chiếm lấy."
"Sao tôi cảm thấy số tiền này vẫn chưa đủ đâu."
Triệu Mai đếm lại số tiền một lần, ánh mắt bà ta với bà thông gia đồng thời chuyển tới Lăng Quốc Phú với Bạch Xuân Kiều.
Bảo tiên không đủ thật ra là Triệu Mai nói bừa, bà ta không biết chính xác mỗi người mừng bao nhiêu tiền, chỉ là bà ta quan sát phòng bà cụ Từ cả buổi tối, ngoài Lăng Mỹ Lệ đi vào sau thì hai vợ chồng chú ba đã ở lại trong đấy bao nhiêu lâu.
Bà cụ Từ thương yêu con trai ba như thế, không lý nào cho Lăng Mỹ Lệ tiền mà không cho Lăng Quốc Phú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận