Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 179: Ba Già 3

Chương 179: Ba Già 3Chương 179: Ba Già 3
Còn về sức ăn của đối phương, Lăng Điềm cũng chẳng mấy kinh ngạc như Hướng Bảo Lộ.
Sống ở nông thôn nhiều năm, cô biết đàn ông phải làm việc dưới ruộng có sức ăn lớn thế nào, cũng vì lương thực không đủ ăn, mọi người đều phải ăn dè ăn dặt chứ không mấy người đàn ông đó mà ăn uống thả ga thì ăn một cân cơm đối với họ cũng là chuyện bình thường.
Tuy người ngồi đối diện cô chỉ là một cậu bé, chưa tính là một người đàn ông trưởng thành nhưng Lăng Điềm cũng không thấy có gì đáng ngạc nhiên, có khi người ta vốn đã ăn khỏe thế rồi, như mấy người làm mukbang ở thế hệ sau này ấy, ăn mười mấy cân đồ ăn cũng là chuyện hết sức nhẹ nhàng.
Cô đang nhìn anhl
Cảm nhận thấy ánh mắt của cô bé ấy, cả người Phi Túc bỗng cứng ngắc, cậu nhìn đống cơm canh trước mặt mình, theo lời ba cậu nói thì các cô gái nhỏ sẽ không thích đàn ông ăn nhiều, thế nên cậu chỉ dám lấy số cơm đủ lót dạ thôi, cô bé chắc sẽ không vì thấy cậu ăn nhiều mà ghét bỏ cậu đâu nhỉ!
Phi Túc có hơi căng thẳng, mồ hôi mồ kê túa ra như suối, động tác ăn cơm không tự chủ được mà nhanh hơn nhiều, xúc từng muỗng thật to bỏ vào miệng, sau khi đĩa cơm đã bị ăn sạch bóng, cuối cùng cái bụng rỗng cũng có cảm giác được lót dạ.
Lăng Điềm không hề biết người ngồi đối diện mình đang nghĩ gì trong đầu, chỉ là thỉnh thoảng ánh mắt vô tình liếc thấy dáng vẻ ăn uống hùng hổ của cậu, cơm canh trước mắt trông ngon miệng hơi một chút, ăn xong hai phần cơm còn chưa đủ no nên cô lại lấy thêm hai phân cơm nữa.
Nhìn hai má căng phồng và khóe miệng dính chút nước thịt kho tàu của cô bé trước mắt, Phi Túc bỗng cảm thấy bụng mình càng đói thêm. ...
Phi Lôi Đình ngồi nhìn nồi cơm trắng sắp nguội ngắt trên bàn, anh ta đợi con trai mua đồ ăn về mà sắp hóa đá tới nơi.
Con trai, con quên người ba già mòn mỏi chờ cơm ở nhà rồi à?
"Tiểu Bạch, hôm nay sau khi tan học cháu có thấy Phi Túc nhà chú không?"
Lão Phi đứng ngồi không yên, phóng đến nhà họ Bạch cách nhà anh ta mười mấy mét mà đi, Bạch Kỳ Nam và con trai anh ta học cùng lớp, vì sao đến giờ con trai chưa về nhà hẳn là thằng nhóc ấy sẽ biết.
"Chú Phi, chú ở nhà à?"
Bạch Kỳ Nam bưng bát cơm từ trong nhà bước ra, khóe miệng còn vương hạt cơm, đứng trong nhà nhìn ba Phi đứng ngoài song cửa, trong lòng không nhịn được có chút bực dọc: "Phi Túc nói là chiêu nay chú không về nhà nên cậu ấy ở lại trường ăn cơm rồi."
Hai ba con nhà này không nói trước với nhau tiếng nào saol
Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của thằng nhóc nhà họ Bạch, đến cả Phi Lôi Đình cũng cảm thấy có chút hoang mang, chẳng lẽ hôm qua mình có bảo con trai nay không về nhà ăn cơm à, không thể nào, sao thế được, lão Phi tự cảm thấy bản thân còn chưa bước vào cái tuổi đãng trí đó mà.
"Tiểu Bạch, gần đây cháu có thấy thằng Phi Túc nhà chú có gì kỳ lạ không?" Phi Lôi Đình sờ sờ râu rồi hỏi Bạch Kỳ Nam.
"Kỳ lạ ạ... Không có..." Bạch Kỳ Nam do dự trong chốc lát vẫn quyết định không nói chuyện dạo gần đây Phi Túc trông có vẻ phơi phới hơn hẳn, lỡ đâu mắt cậu ta có vấn đề nhìn nhầm thì sao. Phi Lôi Đình gật đầu, nếu con trai ăn cơm ở nhà ăn thì anh ta cũng không cần chờ nữa.
Về đến nhà, nhìn nồi cơm nguội ngắt quá nửa trên bàn ngoài ra chẳng còn gì nữa, Phi Lôi Đình cũng thật hết cách, chỉ đành vào nhà bếp lục tung mọi ngóc ngách, anh ta tìm thấy hũ rau ngâm được dùng vào những ngày hai ba con lười biếng không muốn nấu ăn, anh ta vừa ăn rau vừa và từng miếng cơm thật lớn vào miệng.
Anh ta đã ăn quen mấy món thịt kho thơm nức mũi mà con trai mang về rồi nên giờ khi ăn hũ dưa muối chẳng biết mua ở đâu này thì chẳng thấy chút mùi vị nào.
Nói ra thì mấy món thịt kho của tiệm đó thật ngon quá thể, không chỉ món kho ngon mà cả mấy món nhắm ăn kèm khi uống rượu cũng ngon tuyệt đỉnh, nhất là cái món dưa chuột chua đó, cái mùi vị chua chua giòn giòn đó, chỉ tưởng tượng trong đầu thôi cũng khiến dạ dày Phi Lôi Đình thỏa mãn.
Hôm nay trại nuôi heo phải làm thịt năm con đưa đến trạm thu mua, không ăn no thì lấy đâu ra sức mà làm.
Một nồi cơm đầy ăn hết hơn nửa, Phi Lôi Đình nhấp nốt ngụm rượu cuối, ợ một cái thật vang, tự huyễn hoặc ra mùi vị tuyệt mỹ của mấy món ăn đó, dù chỉ ăn cơm với dưa muối nhưng không cẩn thận ăn nhiều quá, bụng no căng.
Nhưng được cái là trái tim vỡ nát do bị con trai bỏ rơi cuối cùng hồi phục sau mấy chung rượu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận