Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 114: Trăn Trở

Chương 114: Trăn TrởChương 114: Trăn Trở
Ông cụ lo lắng cho con gái, lại quên mất bản lĩnh của con gái mình, không bắt nạt mẹ chồng cô ấy đã là tốt lắm rồi, nào đến phiên người khác bắt nạt cô ấy.
"Kim Chi, con đừng nghe ba con nói, người làm mẹ này xin con, bây giờ mẹ không cần tiền của con, chỉ nghĩ nếu như bệnh này của ba con có thể chữa, tiền trong nhà cũng tiêu hết rồi, có chỗ nào không đủ thì con bù vào, mẹ sẽ viết giấy nợ cho con, mấy anh em của con đảm bảo sẽ trả tiền cho con."
Bà cụ trăn trở suốt hai ngày trời không ngủ được, một lòng nghĩ đến chữa bệnh cho ông nhà, nhưng đồng thời cũng lo lắng tiền phí chữa bệnh quá khổng lồ, đến khi đó nếu như thật sự không chữa khỏi, lại thành vấn đề tăng thêm gánh cho các con.
Cũng không phải bà ấy không nghĩ tới việc nói với mấy đứa con gái, nhưng trước kia bốn đứa con gái gả ra ngoài, cũng không được gả cho người nào vô cùng tốt, đứa thứ hai Kim Chi ngược lại rất có bản lĩnh, nhưng lại gả cho một người chồng phế vật, còn có ba đứa con, nên bà cụ cũng không tiện mở miệng mươn tiền của cô ấy.
Thẳng đến lúc nhận nuôi này, chuyện vợ chồng giáo sư già cho ba đứa con nhà con gái mình mỗi đứa một cái vòng vàng truyền đi, bà cụ mới thật sự hạ quyết tâm.
Vốn dĩ bà ấy tính đưa ông chồng lên bệnh viện, đợi bác sĩ nói bệnh này có thể chữa được hay không rồi lại thông báo với con gái sau, cũng giống như con trai út, bà cụ cũng hiểu tính cách của con gái, nếu như thật sự mở miệng mượn tiền với lý do chính đáng, cô ấy chắc chắn sẽ không từ chối, nhưng không ngờ đám con dâu trong nhà lại quá tháo vát, không nói cho bà ấy một tiếng, đã trực tiếp cho người thông báo với con gái thứ hai.
"Đa Lộc, em đi tới chỗ đại đội trưởng một chuyến để mượn xe lừa đi, sáng ngày mai đưa ba vào bệnh viện." Vạn Kim Chi nói với em trai út ở bên cạnh.
Thời điểm tết nhất, người mượn xe lừa cũng khá đông, nhưng nhà họ Vạn đưa ông cụ bị thương đến huyện khám bệnh là chuyện lớn, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, cho dù là có thôn dân đã đặt xe lừa từ trước cũng sẽ bỏ qua cho.
"Hả? Vâng!"
Vạn Đa Lộc đầu tiên là khó hiểu, sau đó rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, hiểu ý của chị hai mình, cô ấy cũng cảm thấy nên đưa ba vào huyện chữa bệnh, hơn nữa cũng đồng ý cho mượn tiền.
Anh ta lập tức xông ra ngoài, nếu không phải bây giờ sắc trời đã tối rồi, vài ngày trước lại đổ trận tuyết lớn khiến đường trơn trượt, giữa cảnh tối như hũ nút rất dễ xảy ra chuyện thì anh ta thật sự còn muốn đưa ba đến bệnh viện ngay lúc này.
"Em hai." Đôi mắt của chị cả Vạn lập lòe, không biết rốt cuộc Vạn Kim Chỉ có ý tứ gì, lẽ nào cô ấy bằng lòng bao hết tiền khám bệnh sao?
"Không... không chữa." Vạn Phú Quý cảm thấy con trai và con gái đều bằng lòng đưa ông ta đi vào huyện khám bệnh đã là đủ rồi, chứng tỏ những đứa trẻ mà ông ta nuôi này đều là người hiếu thuận.
"Ba nói lung tung gì vậy, nhà có tiền, ba cứ yên tâm khám bệnh đi." Vạn Kim Chi không phải loại có tính cách khù khờ, lời nói ra cũng không dịu dàng như con gái, cô ấy không để ý đến chị dâu cả, mà trực tiếp nói với ông cụ.
"Mẹ, mẹ cũng thế, ngày đầu tiên nên đưa ba đi bệnh viện mới phải, chậm trễ nhiêu ngày như vậy, nếu không phải chị hai kêu người truyền tin về, có phải còn chậm thêm vài ngày nữa không?”
Vạn Kim Chi từ chối yêu cầu không muốn chữa bệnh của ba cô ấy một cách cứng rắn, lại oán trách mẹ ruột một câu, tuy rằng trong lòng cô ấy hiểu rỡ, tất cả đều là do tiền mà cả, nếu như trong nhà có tiền, ai còn để ý chút tiền khám bệnh này nữa.
Nghe lời của Vạn Kim Chi, tảng đá lớn trong lòng bà Thái cũng giảm xuống một nửa, bị con gái oán cũng không nổi giận, cảm thấy mình còn rất có bản lĩnh, chung quy vẫn có được một đứa con gái lợi hại, bằng không lúc này có khả năng mình thật sự sẽ giống như ông già, không nỡ tốn tiên cược vào hy vọng không chắc chắn đó.
"Thật thiệt cho con bé lớn đứa thứ, các cháu yên tâm, trước khi các cháu gả đi, bà ngoại và các cậu nhất định sẽ kiếm vòng vàng về cho các cháu."
Bà ấy không biết con gái có tiên, tự cho rằng nếu đến khi đó khám bệnh tốn tiền sẽ phải đổi vòng vàng của mấy đứa nhỏ, sợ hai cô bé không vui, còn đảm bảo với bọn trẻ một lần.
Ngày hôm sau phải đưa ông cụ vào bệnh viện, bây giờ sắc trời cũng dần tối, hiện giờ gia đình Lăng Quốc Đống chắc chắn không thể trở về được, nên chỉ thể chen chúc trong nhà họ Vạn, tạm thời ứng phó qua đêm nay. ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận