Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 374: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 36

Chương 374: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 36Chương 374: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 36
"Ngoan, đừng khóc nữa."
Phi Túc từ trong túi móc ra một cây kẹo mút, xé giấy kẹo ra nhét vào trong tay cậu bé mập kia.
"Mẹ ơi, oa, kẹo.
Ai có sữa thì đó là mẹ, cậu bé mập mở to đôi mắt vừa khóc ướt mem, kiễng mũi chân xin kẹo Phi Túc, cũng ngay lập tức quên luôn nỗi sợ.
[ai có sữa thì đó là mẹ (gốc:8#f#1R ): Đây là hình ảnh ẩn dụ cho việc ai cho lợi thì trông cậy vào người đó. ]
"Ôi cha được đấy, cậu còn mang theo món đồ mà trẻ con và mấy cô gái nhỏ thích nữa."
Caesar nhìn cậu chàng kia cũng đã 12-13 tuổi rồi lại ôm một đứa trẻ 6 tuổi, toàn thân của thú nhân yêu miêu đang tỏa ra mùi "tình thương của mẹ", không thể không nói đó có phải là thiên phú của chủng tộc không, tuy rằng không có bê ngoài ma mị quyến rũ của yêu miêu bình thường nhưng đã thừa hưởng tính trời sinh của yêu miêu là yêu thích trẻ con, yêu thích con đàn cháu đống.
Phi Túc không tiếp lời Caesar, trong lòng anh ta cũng khổ sở lắm chứ, nếu không phải trước đây Điềm Điêm không chịu gả cho anh ta thì bây giờ con của bọn họ chắc cũng lớn chừng này rồi.
Tuy rằng có ba ma pháp sư cao cấp bảo đảm không phải lo lắng về tính mạng của tất cả học sinh tham gia kiểm tra, nhưng trông thấy cảnh tượng như vậy, vẫn có không ít thí sinh chùn chân, vốn dĩ có 20 học sinh đang đứng ở trên trường thi, giờ chỉ lác đác còn lại 8 người.
Cậu bé mập vừa nãy khóc cha gọi mẹ đang ăn kẹo mà Phi Túc cho ngược lại không sợ nữa, cũng chọn tiếp tục ở lại, thấy Phi Túc nhìn cậu bé, cậu bé còn thỉnh thoảng cười với Phi Túc.
Caesar cũng chính là thú nhân của tộc báo tất phong kia là người lên đầu tiên.
Trước khi tiến hành kiểm tra, anh ta còn vô cùng trân trọng mà cởi áo da báo trên người mình ra, lộ ra nửa thân trên đẹp đẽ.
"Cái áo này kính nhờ cậu giữ giúp tôi, đây là đồ dệt từ số lông rụng từ nhỏ đến lớn của tôi, chỉ có một cái."
Caesar vuốt ve cái áo khoác kia, cũng chẳng quan tâm sắc mặt của Phi Túc trong khoảnh khắc tái mét lại, dứt khoát xông vào cửa ải kia, giống như cái tên tộc báo tất phong, biến thành một trận cuông phong, không phải là người thị lực tốt thì chỉ có thể nhìn thấy chút hình ảnh còn sót lại.
Sở trường của báo tất phong vốn là tốc độ và tính linh hoạt, bài kiểm tra này với anh ta mà nói hoàn toàn chỉ là chút lòng thành mà thôi.
Cuối cùng đợi lúc anh ta đến vị trí mà ba người võ đấu sư cao cấp đang đứng cũng chỉ có thể đã qua một phút rưỡi.
Cả quá trình Phi Túc nhìn chằm chằm động tác né tránh qua những chướng ngại vật kia của đối phương, và quy luật vận hành của những chướng ngại vật chuyển động kia, mãi đến khi mở to đến đỏ cả mắt cũng chưa nghĩ ra đến lúc đó mình nên làm thế nào để thông qua mấy cái chướng ngại vật đó.
Không thể không nói, với dáng người bây giờ của anh ta lúc đi qua mấy cái chướng ngại vật này quả thật quá bất lợi, đặc biệt là bụi gai thép kia, gai chằng chịt, không cẩn thận một cái đã bị đâm thành nhím.
Đối phương vừa rồi chỉ nói đảm bảo không phải lo lắng về tính mạng của bọn họ, nhưng không nói đảm bảo bọn họ không bị thương.
Lúc này đã có mấy người dự thi xong, ngoại trừ Caesar thi sớm nhất thì ba người sau toàn bộ đều thất bại.
Phi Túc không muốn để Điềm Điềm cho rằng mình là một người đàn ông vô dụng, anh ta để mình bình tĩnh lại, trầm tĩnh suy nghĩ.
Linh hoạt, linh hoạt ...
Thật ra phải nói rằng tính linh hoạt của động vật họ nhà mèo là điều không cần nghi ngờ.
Phi Túc nhắm mắt lại, bắt đầu nhớ lại, lúc đó khi Điềm Điềm đụng vào anh ta, cỗ sức mạnh đã chiếm đoạt hướng đi của năng lượng trong cơ thể anh ta cuối cùng làm thế nào biến hóa được.
Anh ta bắt đầu đọc thầm trong lòng, anh ta là một con mèo, anh ta chỉ là một con mèo.
Cũng không biết là sức mạnh của niêm tin hay là kinh nghiệm hai lần biến thành mèo đã cho anh ta, một giây sau, trong trường thi bớt đi một con người, nhiều thêm một con mèo bằng nửa lòng bàn tay lớn của một người trưởng thành.
Caesar đang chuẩn bị đến chỗ Phi Túc lấy đồ thì thấy cái áo bảo bối kia của mình, cái áo khoác mà dùng lông máu của anh ta cùng với lông bao năm qua mỗi lần rụng xuống dệt thành đã rơi xuống đất, một con huyễn ảnh miêu nguyên mẫu từ dưới đất chui ra.
Cuồng hóal
Đồng tử của anh ta co rút liên tục.
Bạn cần đăng nhập để bình luận