Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 59: Làm Quen

Chương 59: Làm QuenChương 59: Làm Quen
Thôn Đường Thạch có đội trưởng thông minh như Uông Hữu Quý, thời điểm lúc trước khi cách mạng văn hóa nổ ra rầm rộ ông ta cũng không cho dân làng buông bỏ công việc ngoài đồng ruộng để mà hưởng ứng phong trào cách mạng gì đó, mỗi lần cấp trên ra yêu cầu mới cho mấy người có tội bị điều xuống cơ sở cải tạo viết một tờ đơn nhận tội, ngoài ra nên làm cái gì thì làm thế đó, ngoại trừ điều kiện nơi ở kém hơn người ta một chút, làm việc nhếch nhác khổ cực hơn một chút, chứ trên thực tế không khác những dân làng trong thôn là bao, còn hơn là bị điều đến địa phương khác, ngày ngày đêm đêm bị đồng bạn phê bình tranh đấu, nhóm người được đến thôn Đường Thạch đã là cực kỳ may mắn.
Nhưng mà dù vậy, làm đại diện tiêu biểu cho những phần tử xấu của năm, dân làng cho dù không bức ép bọn họ thì cũng không quá thân cận, gân như là tránh được càng xa càng tốt, sợ đến gần sẽ bị liên lụy.
Trước kia hờ hững giờ người ta được minh chứng lại sáp đến làm thân, nam nữ trong thôn không phải ai cũng có da mặt dày như thế, hiển nhiên sẽ cảm thấy ngượng ngùng, nhưng mà cũng may hai vợ chồng giáo sư Hải đều là người làm công tác văn hóa, tốt tính, rộng lượng khoan dung, không so đo những chuyện đã qua, tiếp xúc không biểu hiện ra tật xấu gì, khiến người trong thôn càng xem trọng họ hơn.
"Kim Chi, cô cũng đến giúp chú Hải cất nhà đó à."
Mọi người đang tụ lại trong đội giúp hai vợ chồng hoạch định phần móng nhà, đào đất đắp nền, đàn bà con gái giúp đỡ việc lặt vặt, lâu lâu phụ giúp đàn ông khuân vật liệu một lúc, bọn họ vừa mới nghĩ hai vợ chồng giáo sư Hải về sau sẽ thành hàng xóm với Vạn Kim Chi, chắc là cô ấy sẽ đến phụ một tay, người này đúng là thiêng thật, nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến ngay.
"Dạ phải, chú Hải thím Lan, sau này mọi người đều là láng giêng với nhau, có gì cần giúp cứ đến tìm cháu, chuyện khác không dám nhận chứ sức chặt củi đun nước thì cháu có nhiều."
Vạn Kim Chi nghĩ, sau này họ là hàng xóm của nhau, hai vị giáo sư thì đã có tuổi rồi, củi lửa trong thôn phân cho có lẽ đủ dùng nhưng nước lại là vấn đề đáng để tâm, hai người họ dường như không có ý định đào giếng, vậy thì mỗi ngày mình đun nước đổ đầy vại nước cho họ, đây là quyết định vô cùng sáng suốt, ôi trời sao cô ấy lại thông minh đến vậy cơ chứ.
"Đúng vậy, chú thím đừng khách sáo với nhà chúng cháu nhé, phần ruộng của chú thím muốn cải tạo tốt cũng còn mất một khoảng thời gian, trong thời gian đó hai người muốn ăn rau sạch rau tươi thì cứ đến vườn nhà chúng cháu hái, đều là rau sạch tươi non không đó."
Lăng Quốc Đống chỉ sợ hai ông bà khách sáo, người ta khách sáo thì sao mình không biết xấu hổ mà mở miệng nhờ vả người ta chú ý nhiều hơn đến hai cô con gái nhà mình ở trường tiểu học được.
"Không khách sáo với hai người." Hải Đại Phú còn ước gì không xây sửa nhà cửa gì hết mà đến nhà cậu hai nhà họ Lăng ở ngay lập tức ấy chứ, ông ta đáp xã giao vài câu, ánh mắt không nhịn được đảo ra phía sau hai vợ chồng tìm tòi, nhưng chẳng thu hoạch được gì nên thất vọng lắm.
"Nghe chị Vương nói nhà các cháu có ba đứa nhỏ hả, sao không đưa chúng sang đây chơi." Ông ta thân ở nhà mình nhưng tâm tình đã sớm bay vụt sang nhà họ Lăng cách vách, lắng tai muốn nghe động tĩnh nhà bên cạnh, nhưng ông ta đâu phải thỏ đâu, khoảng cách xa như thế nào có nghe được.
Tú Mai bảo ông ta phải kiềm chế lại đã, đến khi gặp đừng có sốt sắng như chó đuôi to sẽ khiến hai vợ chồng Lăng Quốc Đống nghỉ ngờ, nhưng ông ta không tài nào kiêm chế nổi mới chết chứ.
"Ba đứa nhỏ đang ngủ trưa ạ." Vạn Kim Chi đã xắn tay áo sấn vào làm việc với đám đàn ông, sức cô lớn, người ta một nhát xúc, xúc được một xẻng đất, cô cũng một cái xẻng nhưng một xẻng của cô phải gấp bốn năm lần người ta, hì hục hì hục một tí đã khuyết mất một góc rồi.
"Ngủ trưa à, ừm ngủ trưa đều đặn giúp cơ thể phát triển." Lan Tú Mai ở bên cạnh tiếp lời, gật đầu liên hồi.
Mấy ngày nay bà ta cũng lặng lẽ quan sát tiểu thái tử, trắng trẻo mập mạp, được nuôi dưỡng tốt hơn cả ở hoàng cung lúc trước, hơn nữa tính tình cũng hoạt bát hơn trước, mỗi lần trông thấy nhóc ấy đều đang cười toe, có thể tưởng tượng được thằng bé sống ở gia đình mới vui vẻ biết chừng nào.
"Sau này là hàng xóm của nhau rồi, đợi đến khi nhà xây xong hai vợ chồng dẫn ba đứa nhỏ đến nhà bà chơi rôi cứ để ở đây ông bà trông cho, hai người có công có việc, ông bà già ở nhà dù sao cũng đang nhàn rỗi không có việc gì làm, nghe nói hai cô bé nhà cháu chuẩn bị đi học phải không, qua đây ông bà kèm thêm cho."
Bạn cần đăng nhập để bình luận