Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 123: Quyết Tâm Đi Thi 5

Chương 123: Quyết Tâm Đi Thi 5Chương 123: Quyết Tâm Đi Thi 5
"Như vậy xem ra bài thi lần này cũng ổn đấy chứ." Hải Đại Phú cũng là rút bản lĩnh của chủ nhân cơ thể ra để đoán đề, không ngờ thật sự có thể đoán được vài câu, tuy rằng không biết Kim Chỉ trả lời thế nào, nhưng trứng ngỗng mà trước đó ông ta nghĩ tới, cũng đã có thể cao hơn vài điểm, đây cũng là chuyện tốt.
Vạn Kim Chỉ gật đầu, cô ấy cũng cảm thấy mình thi chắc cũng không tệ, ví dụ như phép tu từ nhân hóa đó, tuy rằng về cách viết, có hơi khác với người đất sửa gốm mà mình nghĩ tới lúc đầu, nhưng lần trước khi mình trả lời chú Hải, chú Hải cũng không nói mình nói sai, nên phần này cô ấy cũng lấy được điểm, câu hỏi này có năm điểm thôi. Lại thêm mấy câu hỏi khác, Vạn Kim Chi cảm thấy ít nhất mình cũng có thể thi được hai mươi điểm, phỏng chừng cũng tốt hơn nhiều so với dự tính của mình.
Lăng Quốc Đống đã đại khái đoán ra được kết quả, biết nhưng lại không chỉ rõ, nhìn bộ dáng vui vẻ như vậy của vợ, trước khi có thành tích, cứ để cô ấy vui vẻ thêm ít lâu nữa đi. ...
"Kim Chị, thi thế nào rồi? Có phải qua vài ngày nữa sẽ tới đại học không?"
"Quốc Đống, có tương lai rồi nhỉ, thi đỗ đại học cho ba mẹ cậu hối hận chơi!"
"Điềm Điềm, Kiều Kiều, Tráng Tráng, nếu như ba mẹ cháu đi vào huyện thành học đại học, qua vài ngày nữa các cháu sẽ là người huyện thành rồi, sau này tuyệt đối đừng quên các thím và các chú đấy nhé."
Những ngày này nhà họ Lăng ra khỏi cửa, gặp được người trong thôn đều sẽ tiếp nhận một đoạn hội thoại như thế, phần lớn đều mang theo ác ý, chính là chê cười, đối với những người này, nhà họ Lăng vừa cười vừa đáp lại, cũng không hề tức giận một chút nào.
Về phân những người mang theo ác ý đó, cả gia đình đều rộng lượng làm như gió thoảng bên tai, nghe qua rồi thôi, cũng không để trong lòng.
Nhưng bản lĩnh này, cả nhà Lăng Quốc Đống được, chứ những người ở nhà cũ nhà họ Lăng đều có hơi không nhịn được.
"Quá hoang đường rồi, anh hai mới học có vài năm mà cũng dám đi thi đại học, còn cả chị dâu nữa, cô ta hiểu cái gì là văn học, cái gì là chính trị không?”
Lăng Quốc Phú vỗ mạnh lên bàn, trong lòng che giấu đến hơi không tự nhiên, nếu nói Lăng Quốc Đống không biết tự lượng sức mình, thì làm sao bản thân anh ta không phải, chỉ vẻn vẹn là một cái bằng cấp hai mà thôi, những năm này làm việc trên cơ bản cũng không động qua sách vở, để không cho người trong nhà biết anh ta cũng báo danh tham gia thi đại học, sau khi kỳ thi đại học khôi phục, Lăng Quốc Đống thậm chí còn không dám ở trong nhà xem vở ôn tập liên quan đến thi cử, chỉ sợ bị vợ phát hiện.
Nhưng tên anh hai ngu ngốc đó nhà mình lại công bố chuyện như vậy một cách công khai, anh ta lấy đâu ra cái lá gan đó.
Trong lòng Lăng Quốc Phú căm giận và bất mãn, đồng thời cũng lo lắng Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi không thi đỗ đại học, cuối cùng sẽ trở thành trò cười cho người trong thôn, liên lụy đến danh tiếng của anh ta.
"Ai nói không phải chứ."
Lăng Mỹ Lệ và anh ba nhà mình có cách nhìn giống nhau, học sinh trung học như cô ta còn chưa báo danh thi đại học, mà cái thứ ngu đần chưa học đến vài năm tiểu học như anh hai nhà mình cũng có gan đi tham gia. Những ngày này chỉ cần cô ta ra cửa, đều có thể cảm giác được ánh mắt của người bên cạnh đang chỉ chỉ trỏ trỏ, khẳng định bọn họ đang cười nhạo anh hai và chị dâu, thuận tiện coi thường cả nhà họ Lăng bọn họ.
Lăng Mỹ Lệ cảm thấy danh tiếng của mình bị liên lụy, những ngày này đều trốn trong nhà, không đến giờ cơm sẽ không chịu ra khỏi phòng mình.
Hai anh em đều đả kích anh trai, trong lòng Triệu Mẫn thì chua chát, có hơi không dễ chịu.
"Thực ra người có tương lai nhất trong nhà chúng ta phải là chú ba và em gái, hai người các em chính là người có học lực cao hiếm có ở trong thôn, đặc biệt là chú ba, bây giờ còn ăn cơm nhà nước, chắc chắn hiểu biết hơn người nông thôn chúng ta nhiều, nếu nhà chúng ta muốn chọn người tham gia thi đại học, có thế nào cũng nên là chú ba và em gái chứ." Triệu Mẫn ngoài mặt thì cười, nhưng thực ra lời này thấp thoáng mang theo ý châm chích.
Chồng cô ta là con trưởng, nếu nói cho một đứa con đi học, người nên học nhất cũng nên là chồng cô ta Lăng Quốc Khánh chứ, mệt cho lão già vẫn luôn nói tương lai hai vợ chồng già bọn họ phải nhờ con trưởng và cháu trưởng mà sống, nhưng mẹ chồng trong sáng ngoài tối đều thiên vị chú ba và em gái, cô ta cũng không phải không nhìn ra được, còn không phải là giả vờ câm điếc, làm như không biết sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận