Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 174: Nhận Người 1

Chương 174: Nhận Người 1Chương 174: Nhận Người 1
Dân làng không biết chân tướng chứ, nếu mà biết nguyên nhân thật sự khiến mắt anh ta đỏ chắc sẽ lôi nắp vung đập vào mặt anh ta mất, đánh cho nhừ tử thằng nhóc thối, can tội lừa gạt tình cảm người tal
"Chị hai." Trước khi rời khỏi thôn, một vị khách bất ngờ tới nhà.
Vạn Đa Lộc lấy ra một xấp tiền giấy trong túi quần áo, mệnh giá đều thuộc loại năm đồng hay mười đồng, có lẽ là đặc biệt đi đổi thành loại tiên này, cộng lại có tới tám mươi đồng.
"Đây là khoản tiền của năm nay." Vạn Đa Lộc chẳng khác gì so với mấy năm trước, điểm khác biệt nhất có lẽ là do kiếm tiên cho ba nằm viện nên anh ta phải lao động vất vả hơn, da đen đi, cơ thể trông cường tráng hơn chút.
Ông Vạn coi như cũng may mắn, lúc ông nằm viện thì vừa hay có một bác sĩ khoa não từ thành phố chuyển tới huyện, cuộc phẫu thuật rất thuận lợi, sau khi nghỉ ngơi hai tháng là có thể sinh hoạt như bình thường, chỉ có điều không thể làm những công việc chân tay như lúc trước, một số việc nhà nông nhẹ nhàng vẫn có thể làm được.
Phí khám bệnh và xét nghiệm lâm sàng đợt đó tốn gần cả tám trăm đồng, như những gì đã thỏa thuận từ trước, mỗi năm bốn anh em đều trả một khoản, mãi đến khi trả hết tiền nợ thuốc thang mới thôi.
Hôm nay Vạn Đa Lộc tới đây để giao tiền cho chị hai, để chị ấy trả bớt một khoản nợ chỗ hai vợ chồng giáo sư Hải.
Cho tới bây giờ người nhà họ Vạn vẫn tưởng rằng khoản tiên chữa bệnh cho ông Lăng là do vợ chồng giáo sư Hải cho mượn, họ không biết khoản tiên đó thực ra là do Vạn Kim Chỉ bỏ ra.
"Giờ chợ buôn bán tấp nập, trứng gà trứng vịt nhà chúng ta thu được cũng không cần đem bán cho trạm nữa, giá bán được cao hơn trước rất nhiều, ba không làm được việc nặng nhọc nhưng lại rất có tay chăm sóc đất trồng của nhà, rau củ trông được ăn không hết thì đem lên trấn trên bán, thu nhập năm nay nhiều hơn các năm trước rất nhiều, thế nên năm nay mới đưa tiền đến trước thời hạn cho chị."
Vạn Đa Lộc tinh thân sáng láng, nụ cười trên mặt cũng tươi hơn mọi năm rất nhiều.
Ngoại trừ đứa em gái nhỏ, chuyện cưới gả của anh ta là mối lo âu lớn nhất trong nhà họ Vạn, dẫu sao thì tuổi tác của Vạn Đa Lộc cũng không còn nhỏ, đàn ông 22 trong thôn sớm đã được làm ba từ lâu.
Chỉ tiếc là năm đó vì ba Vạn lâm trọng bệnh, cả nhà thiếu người ta một khoản nợ lớn, dù các anh em đã cố gắng san sẻ cho nhau, khoản nợ cũng không tính là lớn nhưng đối với người trong thôn mà nói số tiền đó cũng không nhỏ.
Nếu tính ra thì, người chịu thiệt nhất nhà là Vạn Đa Lộc, ba người anh của anh ta đều được giúp đỡ khi lấy vợ, còn anh ta, không những tiền chuẩn bị dùng khi lấy vợ của anh ta bị lấy ra trả phí khám bệnh, lúc bốn anh em chia nhau tiền viện phí, khoản nợ chia đến đầu Vạn Đa Lộc cũng chẳng kém gì các anh lớn.
Bây giờ tiền bạc không có, trên lưng còn cõng thêm một khoản nợ, dù ở trong thôn danh tiếng của Vạn Đa Lộc khá tốt nhưng cũng không có nhà nào tình nguyện gả con gái cho anh ta để cùng chịu khổ cả.
Thời gian lâu dần, hai ông bà nhà họ Vạn cũng bắt đầu lo lắng con trai họ sẽ thành trai ế lớn tuổi, đến lúc đó còn tính đến chuyện cưới gả thì có hơi khó.
Cũng may Vạn Đa Lộc là người phóng khoáng, anh ta không cho rằng không cưới được vợ là điều gì to tát, so với việc không có vợ kề cận, đối với anh ta tính mạng người ba đang kề cận cái chết đương nhiên là quan trọng hơn.
"Vẫn chưa đến ngày trả tiền mà."
Vạn Kim Chi nhìn em trai, trước đây đã nói rõ sẽ trả tiền vào dịp cuối năm, bây giờ cách thời hạn trả tiền còn hai tháng nữa.
"Giờ trả trước một khoản, đợi cuối năm bên đội trả lương thì trả thêm khoản nữa."
Vạn Đa Lộc cũng ngại không muốn nói thẳng với chị hai, anh ta chỉ nghĩ nhà có chút tiền thì thôi đem đi trả nợ dần, hồi đầu khi chữa bệnh cho ba, mấy người chị dâu của anh ta đã chẳng mấy vui vẻ rồi, tiền tích góp trong nhà mấy năm nay hầu như đều được dùng để trả nợ, nhóm các chị dâu đều bất mãn, đặc biệt là chị dâu cả, lúc đón tết còn dẫn con cái về nhà mẹ đẻ ở, vì người trong thôn không ai đồng ý chuyện ly hôn chứ nếu không sợ là hai anh chị ấy chẳng sống được với nhau nữa đâu.
Lập trường của các anh trai vốn cũng rất vững vàng nhưng nào ai chịu nổi khi vợ mỗi tối đều thổi gió bên tai, nhất là sau khi anh rể hai thi lên đại học, họ còn có ý định ném hết nợ cho anh chị hai trả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận