Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 289: Bắt Chuyện 3

Chương 289: Bắt Chuyện 3Chương 289: Bắt Chuyện 3
"Thật tốt quái"
Olivia nhịn không được hoan hô, nhưng ý thức được bây giờ bọn họ còn ở trong thư viện, nhanh chóng che miệng, một lần nữa ngồi xuống.
"Ngày chủ nhật thế nào, gặp ngay ngoài pháo đài thánh lễ Mi-sa."
Cô gái nhỏ nhanh chóng lấy ra một tờ giấy to bằng bàn tay, cũng không biết là chuẩn bị lúc nào.
Cô ấy hẹn ở ngoài pháo đài thánh lễ Mi-sa cũng là vì giảm bớt cảnh giác của Lăng Tráng, để cậu đừng tưởng rằng mình là loại người không có ý tốt.
"Đây là số lớp của em, còn có phương thức liên hệ của em, đàn anh anh..."
Đôi mắt màu xanh biếc nóng bỏng của Olivia nhìn Lăng Tráng, ánh mắt nai tơ khiến Lăng Tráng có hơi không chống đỡ được, anh xé xuống một tờ giấy từ trong cuốn ghi chép mang theo bên người của mình, sau đó viết phương thức liên hệ cùng với lớp của mình ở trên tờ giấy.
Chiếm được thứ mong muốn nhất, trên mặt Olivia hiện lên một nét thẹn thùng của con gái, nhận lấy tờ giấy lập tức cuống quít rời đi, về tới vị trí ban đầu của mình, chị em tốt của cô ấy bao vây xung quanh cô ấy, tò mò truy vấn cô ấy lần thứ hai tiếp xúc gần gũi với nam thần của cô ấy là cảm giác gì.
"Rất tuyệt, anh ấy là một cái chàng trai rất ưu tú."
Olivia không chút do dự trả lời, trong ánh mắt để lộ ra vẻ mặt thiếu chút nữa làm mù mắt mọi người.
"Con nói con muốn dẫn một bạn học nam đến nhà?"
Cha của Olivia là một người đàn ông nước Anh nhìn qua rất bảo thủ, mặc dù ở nhà, mãi mãi cũng là cách ăn mặc áo sơmi áo may-ô cà-vạt, tóc của ông ta hoa râm, mặt râu quai nón, nhưng xử lý rất chỉnh tê, nhìn qua cũng không lôi thôi chút nào.
"Đúng vậy cha."
Olivia cười có hơi ngọt ngào, làm cô gái nhỏ nhất cũng được cưng chiều nhất trong nhà, cô ấy cũng không sợ người đàn ông nghiêm túc trước mắt này chút nào.
"Cha cảm thấy con mặc váy này thế nào, có thể lộ ra con rất béo hay không?"
Cô gái nhỏ giống như con bướm, ở trước mặt cha nhẹ nhàng xoay vòng, quân áo thiết kế đặc thù bóp eo tỉnh tế, uyển chuyển không thể nắm chặt, màu xanh lá, nhìn càng ổn trọng đại khí hơn chiếc váy lần trước một chút, mái tóc dài bạch kim ở dưới ngọn đèn rực rỡ lấp lánh động lòng người, chói mắt không thể nhìn thẳng.
"Olivia của cha mặc cái gì cũng đẹp, nhưng cha phải nói cho con, con rất gầy, vào bữa tối cha sẽ bảo Sophie thêm cho con một miếng sườn cừu."
Lão Lauren buông tờ báo trong tay, nhìn con gái nhỏ của mình hết sức ca ngợi, đồng thời trong lòng còn có chút chua lòm, nhanh như vậy, con gái của ông ta cũng tới tuổi có người trong lòng rồi.
"Con nói bạn học đó là William Lăng lúc trước con thường nhắc tới sao, một chàng trai châu Á?" Lão Lauren thử hỏi.
Trên thực tế, đối với chàng trai con gái thích, ông ta cũng không tính là quá hài lòng, nước Hoa là một đất nước thần bí lại cổ xưa không sai, nó từng rất hùng mạnh, nhưng bây giờ nước Hoa còn đang trong quá trình cố gắng leo lên. Chính yếu là, đất nước đó cách nước Anh quá xa, lão Lauren cũng không hy vọng con gái mình gả xa đến cổ quốc phương Đông xa xôi đó.
"Đúng vậy cha, anh ấy là một chàng trai vô cùng xuất sắc, nếu cha gặp anh ấy nhất định sẽ thích anh ấy"
Olivia không chút nghĩ ngợi trả lời, cô ấy thấy nét mặt cau mày của cha, bĩu môi làm bộ như tức giận ngồi bên cạnh ông ta: "Chẳng lẽ người cha con vẫn sùng bái giống như kẻ nông cạn bởi vì khác biệt màu da mà gạt bỏ đi sự ưu tú và điểm sáng của người khác sao?"
"Đương nhiên không phải."
Lão Lauren ưỡn ngực, nghe xong lời nói của con gái tức giận đến râu cũng sắp nhếch lên.
"Được rồi, cha biết con thích cậu ta, chờ chủ nhật, cha ở lại trong nhà, khảo nghiệm thật kỹ chàng trai mà con gái bảo bối của cha thích một phen."
Ánh mắt ông ta lóe lên, minh châu nhà bọn họ cũng không phải có thể lấy đi đơn giản như vậy. ...
Ngày chủ nhật, Lăng Tráng đúng hẹn đi tới ngoài pháo đài thánh lễ Mi-sa, không nghĩ tới Olivia cũng đã sớm chờ ở đó.
Cậu cảm thấy có hơi xấu hổ, dù sao để một cô gái chờ đợi, là hành vi rất không tốt, cậu nào biết rằng, nhà của Olivia ở ngay trong pháo đài.
"Hôm nay chủ nhân pháo đài không ở nhà, nhưng em đã chào hỏi bọn họ rồi, bảo vệ cửa sẽ không ngăn chúng ta đâu."
Giọng nói của Olivia rất vui, cô ấy đứng ở bên cạnh Lăng Tráng, hôm nay cô đeo thắt lưng nhỏ và giày da, hơn nữa cô ấy vốn cũng rất cao gầy, bởi vậy chỉ cần thoáng ngẩng đầu, có thể tiến đến nói chuyện bên tai Lăng Tráng.
Bởi vì dựa vào quá gần, Lăng Tráng theo bản năng xê dịch qua bên cạnh, mới nãy Olivia thở ra hơi nóng, khiến lỗ tai cậu có hơi ngứa, thời gian mấy giây, mắt thường có thể thấy được lỗ tai cậu ửng đỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận