Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 357: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 19

Chương 357: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 19Chương 357: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 19
Đương nhiên, thiên phú này của Lăng Điềm cũng có nhược điểm, đó chính là cứ hễ ma thú từng tiếp xúc với đối phương trong khoảng thời gian ngắn cũng sẽ bộc phát ra sức mạnh vượt xa cấp bậc của bản thân nó, có lẽ cũng vì nguyên nhân này làm cho bản thân nguyên liệu thực phẩm đã có hàm lượng ma lực cực kỳ cao.
Nhưng mà điều này cũng có nghĩa, trước lúc cấp bậc của Lăng Điềm hoặc nói rằng trước lúc cấp bậc của tất cả bọn họ tăng lên thì bọn họ không thể để Điềm Điềm tiếp xúc quá nhiều với ma thú cấp hai trở lên, bởi vì sau khi bị cô đụng vào ma thú có thể sẽ có sức mạnh cấp bốn, hoàn toàn không phải là thứ mà bây giờ bọn họ có thể đối phó nổi.
Đây giống như có sẵn một tòa núi ngọc nhưng lại không có cách nào sử dụng bình thường được, khỏi phải nói làm người ta khó chịu đến nhường nào.
"Sau này đi ra ngoài, Điềm Điềm đừng dùng năng lực này thì hơn, nếu không dựa vào chúng ta của bây giờ, căn bản không thể hỗ trợ nổi cho con bé."
Lăng Quốc Đống phân tích xong năng lực của con gái, toát mồ hôi lạnh ồ ạt cả lưng.
Kỹ năng thiên phú dạng này quả thật mới nghe mới thấy lần đầu, có thể tưởng tượng được đến một ngày có người ngoài biết năng lực này của Điềm Điềm sẽ xảy ra chuyện gì.
Phải biết rằng từ ma thú cấp cao đến ma hạch trước giờ vẫn luôn là thứ khan hiếm, bây giờ nếu như có một người mà cô ấy có thể dựa vào thịt ma thú cấp bốn, năm tạo ra ma thiện có năng lượng ma hạch tương đương ma thú cấp năm, sáu thậm chí cao hơn nữa, có thể tưởng tượng được rằng toàn bộ người ở đại lục vì năng lực này của cô ấy mà phát cuồng.
[Ma Thiện: bữa ăn có ma lực. ]
Không chỉ là người bình thường, những pháp thánh và đấu thân tồn tại trong truyền thuyết, tuổi thọ của họ tuy rằng đã có ma lực và đấu khí của bản thân mình kéo dài nhưng cuối cùng cũng vẫn có một ngày sẽ chất.
Làm những người đứng đầu ở đại lục giống như sự tồn tại của thần linh, bọn họ sẽ không hiếu kỳ với năng lực này của Điềm Điềm à? Phải biết là trong ma thú cũng có thánh thú tương đương với sự tồn tại của pháp thánh và đấu thần của loài người, nếu như Điềm Điềm tiếp xúc với thánh thú có phải có thể sẽ tạo thành ma thiện gân giống của thân không? Những điều này trông có vẻ là giả thuyết hoang đường nhưng cũng hoàn toàn không phải là điêu không có khả năng.
Lăng Quốc Đống không dám tưởng tượng địa ngục nhân gian sẽ như thế nào sau khi một thánh thú phát cuồng, cũng không đánh cược những người lợi dụng Điềm Điềm kia liệu có bảo vệ tốt cho con bé không?
Làm một người ba, anh ta không cần con gái ghê gớm bao nhiêu chỉ muốn bọn chúng đứa nào cũng đều bình an, đây chính là điều hạnh phúc lớn nhất.
Cho nên thể chất đặc biệt này của Điềm Điêm nhất định phải giấu thật kỹ, tuyệt đối không thể để người không phải trong gia đình biết được.
"Bắt đầu từ hôm nay, em phải chăm chỉ học võ thuật của thời đại này."
Trong lòng Vạn Kim Chi đã hạ quyết tâm, nơi đây không phải là thế giới trước kia, dựa vào sức lực vô cùng mạnh mẽ của cô ấy đã có thể xưng vương xưng bá, ở thế giới tràn đầy ma pháp và đấu khí này, rất nhiều người không cần dùng đến đầu ngón tay đã có thể nghiền chết cô ấy rồi.
Nghe phân tích vừa nãy của chồng, Vạn Kim Chi cũng vẫn còn sợ hãi.
Làm một người chủ của gia đình, cô ấy cần phải chống đỡ cho gia đình này, che chắn trước người chồng mềm yếu và những đứa trẻ, bất kể là pháp thánh hay là đấu thần gì đó muốn động đến con của Vạn Kim Chỉ cô thì phải hỏi thử xem quả đấm của cô ấy có đồng ý hay không.
Bởi vì con gái/em gái/chị gái này cần phải cùng nhau bảo vệ nên tất cả mọi người đều dấy lên tinh thân chiến đấu mà trước nay chưa từng có. Đặc biệt là Lăng Kiều, đối với đứa em gái Điêm Điềm này, cô ấy quan tâm hơn ai hết, nghĩ đến năng lực đặc biệt này có lẽ sẽ dẫn đến phiền phức, từ sau khi ba phân tích xong, lông mày của cô ấy chưa từng giãn ra.
Sau khi đạt được cam kết con gái sau này sẽ không sử dụng năng lực này ở bên ngoài, Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi mới mang vẻ hơi lo âu trở vê phòng của mình, còn mấy đứa nhỏ thì vẫn ở phòng bên cạnh.
"Đúng rồi, dân của tộc yêu miêu đó trông như thế?"
Tâm trạng của Vạn Kim Chi vẫn còn rất tốt, lo lắng một lúc cô ấy biết được rằng bây giờ nghĩ nhiều như thế hoàn toàn chẳng có tác dụng gì, mau chóng nâng cao thực lực của mình mới là việc chính đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận