Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 431: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 21

Chương 431: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 21Chương 431: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 21
Phi Túc thừa nhận mình bình thường tranh giành sự xem trọng của mẹ vợ với người anh rể cả yếu ớt này nhưng cũng không muốn chuyện xảy ra theo cách này.
Lăng Quốc Đống cũng sửng sốt như vậy với phương thức sinh con của đàn ông ở thế giới này, nhìn thấy con rể cả ông ta hoàn toàn không thể làm được.
"Nhanh chút, đợi đứa bé bị ngộp quá lâu trong bụng thì người lớn và đứa trẻ đều sẽ xảy ra chuyện."
Trông thấy hai người lần lữa không hành động, ông đỡ hối một câu: "Tôi đã bôi thuốc rồi, còn không mổ nữa hiệu lực của thuốc hết rồi sẽ phải chịu đau đó."
"Ba, em rể, giữ tay chân con đi, con chịu được."
Tất Thiên Hữu cảm giác được thứ mà đối phương bôi lên bụng hình như là một dạng thuốc tê, bây giờ phần da bụng anh ta hơi tê, dường như không có bất kỳ cảm giác gì.
Không sinh thì có khả năng sẽ chết, nếu sinh sẽ chịu đau nhưng có Lăng Quốc Đống, ma pháp sư hệ mộc ở đây, dưới tình huống người khác không biết sự tình ông ta hoàn toàn có thể ở thời kỳ hậu sản lập tức làm khép miệng vết sẹo ở trên bụng Tất Thiên Hữu, đảm bảo đối phương không xảy ra chuyện.
Không còn cách nào nữa, hai người chỉ có thể một người giữ nửa người trên của Tất Thiên Hữu, một người giữ nửa người dưới của Tất Thiên Hữu rồi quay đầu đi không dám nhìn.
Phi Túc đang nghĩ, sinh con quả nhiên là một chuyện rất đáng sợ, anh rể cả là người thể diện bao nhiêu mà cũng không nhịn được vừa khóc vừa la ở trước mặt anh ta.
Điềm Điềm mỏng manh như thế, sợ đau như thế, chắc chắn không thể chịu nổi cơn đau như thế này, đợi khi trở về thời hiện đại, tuyệt đối không thể để Điềm Điềm sinh con.
Tất Thiên Hữu đoán không sai, thứ mà vừa nãy ông đỡ bôi cho anh ta là một loại nước thuốc chỉ có ở thế giới nữ tôn, làm giảm nhẹ cơn đau ở bụng khi mổ bụng lấy con, đồng thời cũng là loại thuốc đề phòng miệng vết thương bị nhiễm trùng.
Mỗi năm người sinh con nhiều như thế, rất ít sản phu do sinh con mà chết, ngoài cái này còn có một loại thuốc bôi sau sinh, có thể thúc đẩy cho nhanh liên miệng vết thương, sau khi dùng xong hầu như không để lại sẹo.
Nhưng loại thuốc này nói cho cùng cũng chẳng phải là thuốc tê ở thời hiện đại, nó chỉ có thể giảm cơn đau chỗ bụng ở một mức nhất định, Tất Thiên Hữu vẫn thực sự cảm nhận thấy cơn đau khi bụng bị mổ ra. Anh ta cắn một cái khăn mặt cuộn tròn trong miệng, trên người mồ hôi túa như mưa, Lăng Quốc Đống và Phi Túc đã bỏ ra sức lực vô cùng lớn mới giữ yên được người.
"Oa....
Động tác của ông đỡ này rất nhanh nhẹn, thời gian không đến nửa tiếng đã ôm đứa trẻ ra, cắt dây rốn, dọn dẹp xong nhau thai. Sau đó ông ta đặt đứa bé vào trong tay Phi Túc, bắt đầu nhanh chóng khâu miệng vết thương dài khoảng 10 cm kia lại.
Trên người đứa trẻ trộn lẫn cả máu loãng và nước ối, vừa đỏ vừa nhăn, trông như một con khỉ vừa mới rụng lông xong.
Phi Túc có hơi ghét bỏ tướng mạo của đứa bé xấu xí nhưng nghĩ đến là đứa trẻ mà anh rể cả vất vả sinh ra lại không nỡ xem thường vẻ xấu xí của đứa nhỏ. Lúc này ngay cả sức lực để nhấc ngón tay lên Tất Thiên Hữu cũng đã cạn kiệt rồi, nỗi đau mà cây kim may vết thương xuyên qua da thịt thế mà anh ta lại cảm thấy vẫn có thể chịu được, toàn thân ướt đẫm, giống như vừa được vớt từ trong nước ra.
"Trong vòng một tháng đừng ra gió, đừng đụng vào nước lạnh, dê của nhà ông Lý xuống sữa rồi đấy, có thể đi tìm ông ấy mua sữa cho bé bú...
Ông đỡ nói dông nói dài những việc cần chú ý.
Vô cùng may mắn, những người đàn ông ở đất nước nữ tôn vẫn chưa lớn mạnh đến nỗi có sữa. Sữa cho trẻ ăn đều là tìm từ người nào mà trong nhà có dê mẹ để mua sữa dê, bằng không thì sẽ làm mấy người đàn ông hàng thật giá thật này xấu hổ chết đi được.
Ông đỡ rửa ráy sạch sẽ cho đứa trẻ vừa chào đời, sau đó ôm cho mấy người phụ nữ đang chờ đợi bên ngoài xem. Sau khi ông ta đi ra, Lăng Quốc Đống vội vã dùng ma pháp hệ mộc của mình chữa lành vết sẹo trên người Tất Thiên Hữu, đồng thời khai thông toàn bộ cơ thể của anh ta một lượt.
Loại bỏ cơn đau ban đầu, Tất Thiên Hữu cảm thấy dường như trong phút chốc mình đã sống lại, chỉ là sự mệt mỏi về mặt tinh thân khó mà mất đi được, sau khi cơ thể thoải mái liền ngủ ngay tức thì.
Thấy toàn bộ quá trình anh rể cả sinh con, Phi Túc đang nghĩ thật ra sự nghiệp vĩ đại nhất chính là sự nghiệp không có con.
Điêm Điềm không sinh, anh ta cũng không sinh, trên thực tế mẹ vợ là người trưởng bối lý trí, khoan dung như thế, sao có thể bởi vì cháu trai cháu gái mà phân biệt đối xử với con rể được chứ, đây là sự sỉ nhục với nhân phẩm của mẹ vợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận