Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 249: Giáo Sư 2

Chương 249: Giáo Sư 2Chương 249: Giáo Sư 2
"Điềm Điềm bảo con mấy ngày nữa qua nhà cô ấy gặp chú Lăng với dì Vạn." Phi Lôi Đình chính là quá tò mò, nhưng mà thấy ông ta muốn biết như vậy, Phi Túc miễn cưỡng nói cho ông ta biết.
Phi Lôi Đình thấy đuôi của con trai mình muốn bay lên trời luôn rồi, và ông ta hiểu ngay rằng cuộc gặp gỡ này nhất định khác với cuộc gặp gỡ bình thường mà ông ta thường đến làm khách ở nhà họ Lăng trước đây.
"Được đấy con trai, như thế mà đã lừa con gái nhà người ta đến tay rồi." Phi Lôi Đình kích động vỗ vai con trai, con dâu cũng có rồi, cháu trai cháu gái còn xa không?
"Cái gì gọi là lừa, ba đây là bôi nhọ tình cảm trong sáng của con với Điềm Điềm đấy."
Phi Túc liếc ông già mình một cái, vỗ lại cái vai vừa nãy bị ông ta vỗ qua, kể từ ngày hôm nay, thân thể và trái tim của anh đều thuộc về Điềm Điềm, kiên quyết không thể để bất kỳ người nào làm bẩn, bao gôm ông già anh.
"Được được được, hai đứa trong sáng nhất."
Phi Lôi Đình không chú ý thấy động tác nhỏ của con trai, nếu không thì ông ta nên nhận ra, sự thật dường như không giống với những gì ông ta nghĩ. Đứa con trai này không hề lừa con gái nhà người ta qua đây, mà dường như có ý đem mình qua bên đó.
"Đến mức độ nào rồi, tâm sự với ba đi, tốt xấu gì ba cũng trải qua thời đó rồi, với tư cách là người từng trải, ba cũng có thể cho con một vài kinh nghiệm đấy."
Phi Lôi Đình nhớ lại những cuốn vở nho nhỏ mà ban đầu mình giấu đi, thân là một ông già không vợ, rất nhiều lúc ông ta đều phải dựa vào hai tay để tạo ra cuộc sống hạnh phúc, những cuốn vở nhỏ đó là món ăn tỉnh thần của ông ta, cho việc luyện tập của tay trái và tay phải, bồi dưỡng một bầu không khí tốt đẹp.
Con trai đã lớn như thế này rồi, Phi Lôi Đình cảm thấy rất cần thiết để bắt đầu dạy cho anh những điều mà đàn ông nên biết, dẫu sao thì người trẻ tuổi rất hăng hái, nếu như thật sự gây ra mạng người thì không hay rồi, ông ta phải dạy con trai cho tốt, chuyện gì trước khi kết hôn có thể làm, chuyện gì trước khi kết hôn không thể làm, đây là trách nhiệm đối với con trai, cũng là trách nhiệm đối với Điềm Điềm.
"Thế con nói cho ba biết, ba không được nói cho người khác biết." Phi Túc do dự một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn tin tưởng ông già của mình.
"Sao ba có thể nói chuyện riêng của con trai với con dâu cho người khác biết được chứ." Phi Lôi Đình cảm thấy con trai không tin tưởng ông ta, thân làm ba, ông ta cũng rất đau lòng.
Nhìn thấy dáng vẻ ông già như vậy, Phi Túc cũng thấy xấu hổ, đừng thấy ba con nhà họ thường xuyên cãi nhau, nhưng thực tế thì anh vẫn rất kính trọng người cha đã nuôi nấng mình khôn lớn, người cha đã không bước đi tiếp nữa vì cả đời của anh.
Vì thế cho dù có do dự như thế nào, Phi Túc cũng nói hết những chuyện xảy ra gần đây cho ông già biết.
"Là ba dạy con không được tốt."
Phi Lôi Đình nghe Phi Túc nói xong, ngay lập tức điên lên, nhìn đứa con trai vẫn không biết mình đã làm không tốt chỗ nào, ông ta không khỏi có chút vui mừng.
May mà là Điềm Điềm đấy, nếu đổi lại người khác, thì không biết đến lúc nào cái tên ngốc này mới có thể tìm được vợ.
Phi Lôi Đình tiến sát lại bên tai con trai, khuôn mặt Phi Túc đầu tiên là đỏ bừng, sau đó là đầy vẻ đăm chiêu, tiếp theo là lúng túng, cuối cùng là bình tĩnh trở lại.
"Biết nên làm thế nào rồi chứ?" Phi Lôi Đình vỗ vai con trai và hỏi.
"Hiểu rồi?"
Phi Túc cảm thấy cánh cửa thế giới mới đã mở ra, thì ra hôn không giống như Điềm Điềm nói, không chỉ là môi chạm môi đơn giản như thế, xem ra Điềm Điềm cũng không biết, hôm khác anh phải dạy cô đàng hoàng mới được.
"Con đã là người có người yêu rồi, ba, sau này ba đừng động tay động chân với con nữa."
Phi Túc lại vỗ cái vai bị ba mình vỗ qua một lần nữa, nói với ông già mình với vẻ mặt ngay thẳng, sau đó có chút lơ lửng đi đến phòng bếp, mang nồi cơm mà sau khi Điêm Điềm đi anh mới dám nấu ra.
Người ba Phi Lôi Đình bị đứa con dùng xong thì hất đi, ông ta trừng to mắt, nhìn tay trái vừa nãy mình mới vỗ vai con trai, đứa con trai bất hiếu này, muốn đuổi anh ra khỏi nhà quá đi làm sao đây.
Nhưng mà nhìn một bàn đồ ăn thơm ngào ngạt, Phi Lôi Đình cảm thấy mình vẫn nên nhãn nhịn, nể tình con trai kiếm được cô con dâu tuyệt vời, ông ta chỉ có thể lựa chọn tha thứ cho anh thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận