Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 213: Mọc Dài Rồi 1

Chương 213: Mọc Dài Rồi 1Chương 213: Mọc Dài Rồi 1
"Chưa đủ lông đủ cánh đã lấy cháu trai uy hiếp cha con rồi." Phi Lôi Đình xốc chăn lên, giấc ngủ này không có cách nào ngủ nữa, anh ta nghĩ không ra, thằng con này mới gặp con gái nhà họ Lăng được bao nhiêu lần, đã thực sự xác định một mình cô bé rồi?
Cũng đừng nhìn dáng vẻ anh ta ngoài miệng dường như không bị Phi Túc uy hiếp, hành động cũng rất thành thực mặc quân áo vào, anh ta sợ thời gian anh ta ở nhà càng lâu, cháu trai cháu gái đáng yêu của anh ta lại cách anh ta càng xa.
"Đợi một lát."
Khi Phi Lôi Đình đang chuẩn bị đến cửa nhà họ Lăng, lại bị con trai cản lại.
"Cha con thay con đi hoàn thành chung thân đại sự, con lại muốn làm gì?" Phi Lôi Đình cảm thấy mình làm cha thật sự quá uất ức, vừa mới nãy rõ ràng là muốn dựa vào chuyện này giảm uy phong của con trai một phen, kết quả bị lừa, chính trực thì nghẹn khuất mà.
"Mọc dài rồi." Phi Túc rất nghiêm túc nói đối cha ruột.
"Cái gì mọc dài?" Vẻ mặt Phi Lôi Đình mạc danh kỳ diệu, thế câu tiếp theo đâu?
"Lông, mọc dài rồi." Mặt Phi Túc cứng nhắc, nghiêm trang nói.
Dù cho là con trai tuổi nào, tôn nghiêm ở phương diện nào đó đều không cho phép khiêu khích. Từ nhỏ Phi Túc đã xen lẫn trong đám trai tráng trong nông trường, lời nói thô tục nghe được càng nhiều, bọn họ cũng sẽ không cố ky bên cạnh còn có một bé trai, bởi vậy ở vài phương diện, Phi Túc xem như tương đối trưởng thành sớm.
Cậu nhớ tới đoạn lời nói trước kia người lớn trò chuyện, tin tưởng vững chắc mình hẳn là người đàn ông có thể khiến tương lai Điềm Điềm đã hạnh phúc lại tính phúc, bởi vậy với sự chỉ trích không thật của cha cậu, cậu nhất định phải phản bác.
"Cái gì với cái gì vậy.'
Phi Lôi Đình gãi đầu, đi ra ngoài một đoạn đường thật dài mới ý thức được con trai đây là đang khó chịu lời trào phúng vừa nãy của anh ta, nhịn không được xì cười lên tiếng.
"Thằng nhóc thúi, phát dục đủ sớm." Nhưng sờ cằm ngẫm lại, khi anh ta mười sáu tuổi cũng đã hôn cái miệng nhỏ nhắn của mẹ cậu, như vậy so sánh ra, vẫn là ông cha này của cậu lợi hại hơn. ...
"Rất đáng tiếc."
Lăng Quốc Đống là thật tâm muốn nhận Phi Túc làm con nuôi, con trai nhà bọn họ đều quá âm, chỉ thiếu một người dương khí nặng chút. Lại nói Lăng Quốc Đống cũng có chút buồn bực, thân thể anh ta nhu nhược là bởi vì ma hạch, đã định trước anh ta không cường tráng nổi, Tráng Tráng còn nhỏ tuổi, được người nhà cưng chiều, tính tình có hơi yêu kiều, đây cũng là trạng thái bình thường.
Nhưng chú Hải đó là lão giáo sư mà, Lăng Quốc Đống dám dùng nhân cách thề, rất nhiều lần anh ta nhìn thấy chú Hải vểnh lan hoa chỉ.
"Không có tầng quan hệ kết nghĩa này chẳng lẽ hai nhà chúng ta sẽ không thể qua lại tốt đẹp sao, chỉ cần cậu không chê cha con bọn anh phiền, anh sẽ thường dẫn Phi Túc đến nhà các cậu cải thiện thức ăn”
Phi Lôi Đình cười hào sảng, trong đầu cực kỳ chột dạ. Vừa nãy vì bảo vệ cho cháu trai cháu gái tương lai của anh ta, anh ta lừa Lăng Quốc Đống nói trước kia từng gặp một đại sư tướng số, là loại thật sự có bản lĩnh, bởi vì mấy năm trước đả kích phong kiến mê tín, cuộc sống của người nọ không tốt, cha anh ta từng đưa cho đại sư đi ngang qua nhà họ Phi đó một chén nước, đưa một cái bánh màn thầu, trong lòng đại sư đó cảm kích, nên nhắc bọn họ một câu.
Đại sư nói cháu trai của cha anh ta, cũng chính là đứa nhỏ Phi Túc kia không thể nhận kết nghĩa, nói là duyên người thân của đứa nhỏ này mỏng, kết nghĩa sẽ chiếm vị trí mạch con nối dõi vốn thuộc về cậu, chỉ sợ tương lai sẽ tuyệt hậu.
Loại chuyện này thà rằng tin chứ không thể không tin, bây giờ nhà họ Phi chỉ một nam đỉnh là Phi Túc, Phi Lôi Đình lại không có dự định tái hôn sinh em trai em gái cho cậu, khó tránh ở phương diện này phải cẩn thận chút.
Loại lời nói này người khác chưa chắc tin, Lăng Quốc Đống tuyệt đối sẽ tin, mọi người ở đại lục Ma Khí tin tưởng vững chắc ma hạch và võ hồn trong cơ thể bọn họ đều đến từ thượng thần, Lăng Quốc Đống không rõ ràng lắm vì sao tới dị thế, ma lực của nữ thần mộc vẫn chiếu cố anh ta như trước, cũng không gây trở ngại anh ta tin tưởng vững chắc hệ thống thần ma của Hoa Hạ, đối với cái gọi là mệnh lý huyền học, anh ta không hiểu, lại chứa tâm lý sùng kính.
"Cậu nói không sai, anh thấy Phi Túc rất có điệu bộ anh cả, lại dựa vào sự hăng hái bảo vệ Điềm Điềm hôm nay của nó, cho dù không nhận kết nghĩa, mấy đứa nhỏ cũng có thể làm anh em qua lại."
Bạn cần đăng nhập để bình luận