Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 65: Tặng Hành 1

Chương 65: Tặng Hành 1Chương 65: Tặng Hành 1
Vạn Kim Chi và Lăng Quốc Đống có hơi tò mò, hai ông bà lão sao lại chuẩn bị sẵn những món quà thích hợp đến vậy, rõ ràng đón bọn họ qua đây ở chỉ là ý tưởng nhất thời thôi mà? Nhưng mà người ta là giáo sư, có thể làm giáo sư thì đầu óc chắc chắn rất giỏi, có lẽ người ta sẽ có cách để biết nhỉ? Vạn Kim Chi "mù chữ” và Lăng Quốc Đống "mù nửa chữ” tin tưởng mù quáng những người có học, tự giác tìm cớ cho đối phương.
Về phần Lăng Kiều và Lăng Điềm, cả hai cứ nghĩ là do ba mẹ đã bàn bạc kỹ với hai ông bà trước mặt này về chuyện chuyển đến đây, ngoài việc tò mò với việc đối phương tặng những món quà như này thì không còn nghi ngờ gì.
Bởi vì cả nhà không bận tâm nên cái cớ mà Hải công công và Lan cô cô bịa ra đã không cần dùng đến, không biết nên nói họ quá may mắn hay là cả nhà này quá vô tâm nữa. Kể từ ngày hôm nay, cả hai xem như đã thuận lợi bước vào nội bộ nhà họ Lăng, dần dần bắt đầu thế chỗ đôi vợ chồng Lăng Hữu Điền và Từ Ái Quyên. ...
"Chú hai, thím hai."
Bây giờ đang là giờ cơm trưa, hai anh em Lăng Khôn và Lăng Xuân quanh quẩn rất lâu ở cổng nhà Lăng Quốc Đống, chân chừ rồi cuối cùng cũng lấy hết dũng khí để lên tiếng.
"Hai cậu là? Kim Chi và Quốc Đống đi giúp nhà bên rồi."
Nhà của vợ chồng Hải Đại Phú còn đang xây, nhưng không thể bỏ lại việc đồng áng được, rất nhiều người tranh thủ giờ cơm trưa đã dành ra thời gian để đến giúp, Vạn Kim Chỉ là chủ lực xây nhà, khi nãy ăn cơm xong sớm rồi cùng đi với Lăng Quốc Đống.
Thật ra khoảng cách giữa hai nhà không quá 10m, lớn tiếng một chút là nhà bên cũng nghe thấy được, nhưng ai bảo hai anh em chột dạ, giọng không lớn hơn tiếng muỗi kêu là mấy, bên cạnh vì vẫn đang xây nhà, đông người ồn ào nên Vạn Kim Chi không hề biết hai đứa con của anh cả đến nhà tìm họ.
"Họ là chú thím hai của cháu, ba cháu là anh cả của họ." Nghe thím hai hung dữ không có nhà, hai anh em lập tức nhẹ nhõm hơn rất nhiều, không còn rụt đầu giống chim cút như lúc nãy nữa.
"Hai cháu đến tìm họ có việc gì không? Nếu gấp thì để ông qua nhà bên gọi giúp cho nhé?" Hải công công đang tưới nước cho rau củ trong sân, nghe thấy hai người giới thiệu thì định bỏ chậu nước trong tay xuống để đi sang bên gọi người.
"Đừng đừng đừng." Lăng Khôn vội ngăn lại, lo sợ ông già này gọi người về thật, cậu ta không muốn đối mặt với thím hai.
"Mẹ cháu bảo cháu đem ít đồ đến đây." Lăng Khôn không muốn đến, nhưng mẹ cậu ta dặn dò cậu ta và em đến, nói là hai anh em phải nịnh nọt đôi vợ chồng già sống ở nhà chú hai, tốt nhất là nịnh cho bọn họ vui để bọn họ dạy học cho hai anh em.
Triệu Mai không nói thật cho con trai, trẻ con không biết giữ mồm giữ miệng, nếu một hôm nào đó lỡ miệng nói ra chuyện bà ta nhắm đến tiền của đôi vợ chồng già thì mất mặt lắm. Cứ thế lấy việc học làm cớ, cũng muốn để hai ông bà có thêm thiện cảm với con mình trong quá trình học.
Ảo tưởng của hầu hết các bậc cha mẹ trên đời là con tôi rất thông minh, chỉ nghịch ngợm thôi, không dùng đầu óc cho việc chính. Triệu Mai cũng nghĩ như vậy. Hai anh em Lăng Khôn và Lăng Xuân đều là học sinh lớp 2, bởi vì hai anh em hơn kém nhau 1 tuổi, lúc đó Lăng Khôn học trễ một năm, 9 tuổi mới đi học. Thành tích học tập của hai anh em không tốt lắm, thường trốn học đi chơi, thi cuối kỳ được 60 điểm để đem về nhà đã là vô cùng cố gắng.
Chủ yếu là hai anh em không thích học, đối với chúng, cuộc sống của ba mẹ rất tốt, chẳng mấy nữa là đến tuổi làm đồng, sau đó ba mẹ xây nhà và cưới vợ cho, cứ thế sống cả đời. Học hành rất phiền phức, ngồi trong lớp như ngôi trong tù.
Vì vậy, hai anh em chưa bao giờ nghĩ đến việc nghe mẹ mình làm vui lòng hai ông bà ở nhà chú hai. Bọn họ cũng không ngốc, tự mình mang tội cho mình.
Cuộc sống gần đây của Hải Đại Phú rất vui vẻ, ngoài việc cả nhà sống cùng nhau, không được tùy tiện giơ tay hoa ra thì không có gì muộn phiền cả, đặc biệt là mỗi ngày nhìn Tiểu Thái Tử, tâm trạng ngày càng tốt hơn, da dẻ hồng hào rực rỡ, khác hẳn so với bộ dạng sống ở chuồng bò lúc trước.
Nhưng mấy ngày nay, ông ta và Lan cô cô chỉ tập trung bồi dưỡng tình cảm với mấy đứa nhỏ mà không để ý hỏi han mối quan hệ của Lăng Quốc Đống với gia đình, khi nghe hai đứa nhỏ là con trai anh cả của Lăng Quốc Đống thì có cảm giác gân gũi nên đã mở cửa hàng rào để hai cậu bé đi vào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận