Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 400: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 62

Chương 400: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 62Chương 400: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 62
Trên người trên lưng Phi Túc có một lỗ thủng, không phải một đường quá sâu, nhưng dài, từ vị trí vai một đường tới sau thắt lưng, băng vải đều bắt đầu thấm máu.
Miệng vết thương bị Ma Nhân trực tiếp cào phải dù sao cũng sẽ chịu sự ăn mòn của ma khí, miệng vết thương như thế khép lại hoàn toàn, mặc dù có ma pháp sư hệ ánh sáng hoặc là hệ mộc hỗ trợ xua tan ma khí ẩn chứa trong miệng vết thương, đó cũng là một quá trình tương đối dài dòng.
Vừa nãy Lăng Quốc Đống đã giúp con rể của chính anh ta xua tan khá nhiều đoàn ma khí ngưng tụ ở miệng vết thương, hiện giờ điều Lăng Điềm cần phải làm là giúp cậu ta thoa thuốc, phòng ngừa ma khí rót vào lây nhiễm bên trong, sau đó mỗi một ngày, Lăng Quốc Đống đều phải giúp mấy người chữa thương, đây cũng chính là chỗ tốt của việc trong nhà có một ma pháp sư hệ mộc hoặc là hệ ánh sáng.
Lăng Điềm nhìn thấy đau lòng cực kỳ, nếu đặt ở hiện đại hòa bình, cũng sẽ không chịu vết thương nghiêm trọng như vậy.
"Nếu không chúng ta không đi nữa?"
Lăng Điềm có chút hối hận, mặc dù đến thế giới này đã nhiều năm, nhưng trên thực tế cảm giác nhập vai của cô bé cũng không mạnh, so với chị gái và em trai bắt đầu quen học tập tri thức trên đại lục Ma Vũ, cô bé vẫn đứng ở trong phòng bếp nhỏ của mình nhiều hơn, nghiên cứu đủ loại đồ ăn ngon, cùng với nguyên liệu nấu ăn trên đại lục Ma Vũ.
Đối với cô bé mà nói, đi vào đại lục Ma Vũ thật ra chính là thay đổi một nơi nấu ăn thôi.
Cô bé không biết bọn họ khi nào thì có thể trở về, có thể rất nhanh, đợi sau khi tìm được Olivia có thể trở lại hiện đại hoặc là lại đi một không gian kỳ lạ gì đó, cũng có thể rất chậm, mười mấy năm vài chục năm, biết bọn họ cắm rễ nẩy mầm ở trên mảnh đất này.
Cô bé biết nếu là cái sau, như vậy khó khăn của hiện tại bọn họ sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn, nhưng nếu là cái trước, cô bé ích kỷ vẫn không muốn Phi Túc vì nghĩ lớn của đại lục Ma Vũ mà bị thương tổn.
Cô gái nhỏ ngồi ở sau lưng Phi Túc thoa thuốc, nhưng nghe thấy giọng nói của cô bé, Phi Túc dường như lập tức thấy được một Điềm Điềm đỏ vành mắt, tràn đầy lo lắng.
"Nếu bây giờ anh không đứng ra bảo hộ người khác, về sau làm sao có thể yêu cầu người khác bảo vệ em khi anh không chăm sóc em được đây."
Thật ra Phi Túc không đau, thật sự, bởi vì cậu ta biết chỉ có bản lĩnh của mình càng ngày càng cao, tương lai đợi khi mảnh đại lục này hoàn toàn lâm vào hỗn loạn, mình mới có nắm chắc bảo vệ tốt người muốn bảo vệ càng đầy đủ hơn.
"Em cảm thấy mình thật sự quá may mắn."
Lăng Điềm cẩn thận băng bó miệng vết thương giúp Phi Túc, nhẹ giọng nói.
Cô bé có người nhà tốt như vậy, lại có được tình yêu đẹp như thế, gân như không có chuyện gì tiếc nuối.
"Anh sẽ khiến em càng may mắn hơn."
Lăng Điềm băng bó miệng vết thương cho cậu ta xong, Phi Túc thử hoạt động cánh tay của mình một chút, thảo dược trong thuốc có công hiệu ngăn ngừa đau nhức, hiện giờ mặc dù hoạt động tay chân liên lụy đến miệng vết thương, về cơ bản cũng không cảm thấy đau đớn. Cậu ta xoay người, mặt đối mặt nhìn cô gái nhỏ thấy trước mắt, nâng hai gò má của cô bé nói.
"Ừm."
Điềm Điềm gật đầu thật mạnh, tâm mắt của hai người tiếp xúc, sinh ra một chút mập mờ không rõ.
Lúc này -
Điêm Điềm cảm thấy mình nên nhắm mắt lại, ngừng thở, chờ đợi giây phút này buông xuống.
Một giây, năm giây, mười giây...
Hôn môi trong tưởng tượng không có một nụ đến, lâu đến nỗi Điềm Điềm cũng nhịn không được mở to mắt.
"Rốt cuộc anh có hôn hay không?"
Quả nhiên cô không dịu dàng được mấy giây, ở trước mặt Phi Túc, cô bé vẫn thích hợp loại bộ dáng đàn ông hơn.
"Em còn quá nhỏ, chờ em lớn một chút nữa, anh sẽ thỏa mãn em."
Biểu tình của Phi Túc có hơi nặng nề.
Năm năm qua đi, năm nay vợ nhỏ cũng chỉ mười tuổi, nếu hạ miệng hôn, có phải sẽ thành cầm thú hay không, mấy năm nay bọn họ nhiều lắm cũng chỉ nắm tay ôm một cái, sau đó hôn nhẹ hai má, động tác khác thân thiết hơn chút, Phi Túc đều khống chế được không có làm.
"Thỏa mãn cái quỷ anh á."
Đàn ông thối không hiểu phong tình, cô đây thật sự là cô bé mười tuổi sao?
Lăng Điềm thở phì phì đứng lên, từ trên giường đi xuống, dù sao cũng thoa thuốc xong rồi, cô bé đi xem phòng bếp còn có gì cần giúp hay không.
Haizl
Điềm Điềm bị chọc tức đi rồi, Phi Túc ngửa mặt lên trần nhà thở dài.
Làm đàn ông thật khó, làm đàn ông tốt có ý chí kiên định càng khó hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận