Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 108: Về Nhà

Chương 108: Về NhàChương 108: Về Nhà
Lúc đầu chủ nhân của cơ thể này thương con trai, cảm thấy ủng hộ con trai kinh tế quá nhiều không phải yêu mà là hại, vì vậy từ di sản kế thừa của người đi trước, và tiền tích góp được trong những năm này của hai vợ chồng, tất cả đều nằm chặt trong tay bọn họ. Bọn họ muốn con trai dựa vào bản lĩnh của mình để phấn đấu, dù sao những thứ này sớm muộn gì cũng sẽ cho con.
Chỉ đáng tiếc con trai độc nhất không nhìn thấu, chỉ cảm thấy ba mẹ keo kiệt, để có được khoản tiền đó mới tố cáo hai ba mẹ ruột.
Lúc đầu bị đố tấu, toàn bộ gia sản trong nhà đều bị sung công, vàng bạc và đồ cổ trong nhà cũng bị soát sạch tất cả, đứa con trai đó của bọn họ cũng xem như tự bê đá đập vào chân mình, ngay cả căn nhà mà gia đình anh ta đang ở, bởi vì cũng đứng tên phần tử phản cách mạng Hải Đại Phú, nên cũng bị thu luôn.
Không những không có được tài phú như trong tưởng tượng, mà còn lỗ mất căn nhà ở rộng rãi, không biết hiện tại đứa con trai của chủ cơ thể này là đang hối hận hay là đang mừng nữa.
Bởi vì nguyên nhân sửa lại án sai, nên gia sản bị soát lúc đầu cũng theo lý trả về, đồ bằng vàng bạc thời gian đã lâu không thể khảo chứng, chỉ còn lại chưa đến một phần trăm được trả về, thế nhưng tốt xấu gì ba căn nhà vẫn được trả lại, hợp đồng mua bán nhà đã trao về tay của hai vợ chồng già, bởi vì thân phận giáo sư của bọn họ, nên trong giai đoạn cải tạo, sẽ được phát dựa theo tiền lương của giáo sư đại học hiện tại, giáo sư được tính là một nghề lương cao, hai vợ chồng già một lần lấy được trợ cấp hai mươi nghìn hai, ở thời này, đây chính là một khoản tiên cực lớn.
Cho nên bây giờ hai ông bà thật sự không thiếu tiên, ngược lại, người ta còn rất giàu có.
Về phần đứa con trai của chủ nhân cơ thể này, ba ruột và mẹ ruột của anh ta đã bị anh ta ép chết, mà Hải Đại Phú và Lan Tú Mai cũng không có trái tim thánh mẫu đó, giúp vợ chồng đã chết tha thứ cho con trai của bọn họ.
Bọn họ chỉ muốn sống tốt cuộc sống vất vả lắm mới có được này, đừng hòng có người nào quấy rầy bọn họ. ...
Nhận nuôi, chính là người một nhà một cách chính thức, hai gia đình vốn chỉ cách một con đường nhỏ, bây giờ qua lại càng thêm thân thiết hơn một chút, khi vợ chông Vạn Kim Chi ra đồng, thường xuyên có thể nhìn thấy hại người già dẫn trẻ nhỏ mang nước trà và điểm tâm tới ruộng thăm, trông rất ân cần thân thiết. Nếu người trong thôn đều biết rõ ngọn ngành, biết Lăng Quốc Đống chính là mẹ anh ta mang thai mười tháng sinh ra, cũng biết Vạn Kim Chi chính là con gái của nhà họ Vạn, thì sợ còn cho rằng trong hai người có một người là cốt nhục thân sinh của hai vợ chồng già, bằng không nào có loại thân thiết như thế.
Cũng có người nghĩ có lẽ đây là khổ trước sướng sau, hai người già nhà họ Lăng thương lớn thương nhỏ, nhưng lại bỏ qua đứa con trai không trên không dưới như thằng hai, ông trời không nhìn nổi nữa, cũng biến ra một đôi ba mẹ để bù đắp cho anh ta, đôi ba mẹ này còn tốt hơn hai ông bà già ở bên nhà cũ gấp trăm nghìn lần. Mọi người có thể nhìn ra, trong khoảng thời gian này ông Lăng không ra ngoài cửa đi dạo nhiều cho lắm, chính là sợ người ta lấy chuyện này ra để mỉa mai ông ta, rõ ràng cũng biết rõ người làm cha như mình đuối lý.
Đến ngày tết, việc trong ruộng vốn đã không nhiều, nên truyền này nói qua nói lại cũng được người trong thôn cũng nhắc tới, thậm chí cả chuyện trong quá khứ của nhà họ Lăng cũng trở thành đề tài, có không ít cô gái nhỏ vừa gả qua còn chưa rõ chuyện trong thôn, những ngày này cũng được mở mang tâm mắt, khi vê nhà mẹ đẻ lại coi như chuyện hiếm lạ mà kể ra, khiến hình tượng của hai vợ chồng này được truyên khắp mười tám dặm thôn một lần.
Những ngày gần đây không thấy người ở nhà cũ ra ngoài đi lại, những lời tán gẫu của người trong thôn lại càng không kiêng dè gì.
Hai mươi bảy tết, cách năm mới còn vài ngày nữa, có cô vợ mới gả cùng một thôn với Vạn Kim Chỉ lại mặt về nhà, mang tới cho cô ấy một lời nhắn, nói ba cô ấy bệnh nặng, kêu cô ấy mau chóng dẫn chồng và các con về nhà thăm.
Nói đi nói lại thì lúc ấy cũng non nửa năm rồi, Lăng Kiều và Lăng Điềm đều chưa gặp người thân bên nhà mẹ, nếu không phải đột nhiên có được tin này, thì bọn họ còn tưởng mẹ ruột nhảy từ trong tảng đá ra cơ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận