Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 144: Bạn Cùng Phòng 1

Chương 144: Bạn Cùng Phòng 1Chương 144: Bạn Cùng Phòng 1
Chương 144: Bạn cùng phòng 1
Hôm nay là ngày đại học Sư phạm Giang Chiết báo danh, bên ngoài ga tàu và bến xe đường dài, có đàn anh, đàn chị chào đón tân sinh viên, trên tay họ cầm một tấm biển có viết tên trường, liếc qua thấy ngay.
Tân sinh viên và người nhà của họ đều có thể ngồi xe của trường để đến trường, xe tiếp đón tân sinh viên của trường chỉ cần ngồi đủ người thì sẽ xuất phát, vận may của họ rất tốt, trên xe vừa hay còn có năm chỗ ngồi, bốn người lớn bọn họ cùng với một tân sinh viên đến báo danh lên xe xong thì xe bắt đầu chạy, bớt được thời gian đợi chờ.
Cả nhà đưa con đi học như bọn họ thế này cũng không nhiều, dẫu sao thì phí đi về cũng không phải là nhỏ, đặc biệt là những người phải ngồi xe lửa đến, bây giờ vé xe lửa rất đắt, chỉ với một lượt đi và về đã mất hết nửa tháng lương của công nhân bình thường rồi, còn những người ở gần hơn chút, cùng tỉnh ngồi xe là đến ngay, không ít người cũng giống như nhà họ Lăng, cả nhà đi đến cùng, đa số đều là cha mẹ đi theo, còn dẫn theo ba đứa con như Lăng Quốc Đống thì thật sự hiếm thấy.
Làm thủ tục xong, nhận chìa khóa phòng, cả nhà họ đi về phía lầu ký túc xá.
Không thể không nói, nếu cả nhà này không lên tiếng thì cũng rất có thể dọa người.
Một ông nội nho nhã, một bà nội hiền từ, một người mẹ xinh đẹp và sáng sủa, một người cha hiền lành và đẹp trai, cộng với ba đứa con dễ thương hoạt bát, đó là một gia đình gương mẫu.
Cả nhà đi trên con đường khuôn viên trường, nhiều tân sinh viên đến báo danh hay sinh viên cũ khóa trước đi ngang qua đều không khỏi nhìn thêm vài cái, thực sự là ngoại hình của gia đình này bắt mắt kinh khủng trong trường đại học với trình độ không đồng đều này.
Vạn Kim Chi không chú ý có biết bao nhiêu ánh mắt của sinh viên nam dán vào người mình không di chuyển, cô ấy chỉ lo nhìn sinh viên nữ trong trường.
Cái chân này không dài bằng cô ấy, bộ ngực này không to bằng cô ấy, người đó ốm quá rồi, Quốc Đống nhà cô ấy thích người phụ nữ vũ lực có sức mạnh như cô ấy, Vạn Kim Chi nhìn thấy một người là loại trừ một người, kiêu ngạo ưỡn ngực ngẩng cao đầu mà đi.
Quả nhiên, cái gọi là đối thủ không tồn tại, cô ấy luôn luôn là người mà Quốc Đống thích nhất. ...
"Ký túc xácao ghê, mỗi ngày đi học về còn phải trèo thang bộ, mệt chết mất."
Vạn Kim Chi không vui nhìn tòa nhà cao tâng trước mặt, phòng của Lăng Quốc Đống nằm ở một tòa nhà nhỏ 7 tầng, mà anh ta xui xẻo lại được xếp ở tâng 7, thời này vẫn chưa có thang máy, hoàn toàn chỉ dựa vào hai chân để đi lên.
"Không sao, coi như tập thể dục thôi."
Lăng Quốc Đống rất tận hưởng lòng thương của vợ dành cho mình. Là pháp sư, tuy thể hình không bằng người thường, thậm chí có phần mảnh mai, nhưng không đến nỗi leo 7 tâng thang bộ sẽ mất nửa cái mạng.
Vạn Kim Chi cảm thấy chồng đang thông cảm cho mình, nhưng đối với cô ấy, mình vẫn phải cố gắng nhiều hơn nữa để đưa việc mua nhà, mua xe vào những mục tiêu chính cần phấn đấu trong tương lai.
Hành lý nặng nhất đều đang được Vạn Kim Chi vác trên người, Lăng Quốc Đống và Hải Đại Phú phụ giúp xách những chiếc túi nhẹ, còn mấy đứa nhỏ chỉ cần phụ trách trông coi bản thân mình cho tốt là được, miệng ngậm kẹo rồi đi theo người lớn lên lầu.
Lên đến tâng 7, ngoài Vạn Kim Chi mặt không đỏ, không thở hắt ra, những người còn lại đều đã thở hổn hển, đặc biệt là Lăng Quốc Đống, nếu không phải vẫn nhớ đến sự tôn nghiêm của đàn ông, anh ta sẽ đi tìm một chiếc ghế để ngồi xuống ngay lúc này rồi.
Không thể trách anh ta như này, trước đây tòa nhà cao nhất mà anh ta từng trèo chính là tòa nhà 3 tầng của cửa hàng bách hóa nhỏ ở thị trấn, không biết thì ra đi thang bộ một hơi lên tâng 7 lại mệt đến thế.
Tiểu Thái Tử cũng vậy, cậu vẫn nhớ mình sắp lên 5, không cần người lớn ôm đi lên, đôi chân mập mạp sắp mềm như cọng bún luôn rồi, gắng gượng không sụp đổ, cứ thế ngồi phịch xuống dưới đất.
May mà phòng của Lăng Quốc Đống nằm ngay đối diện với cầu thang, không cần đi tìm. Lúc này cửa phòng đang mở toang ra, bên trong đã có vài người bạn cùng phòng đến trước.
"Xin chào. Cậu chắc cũng là sinh viên sống trong phòng này nhỉ. Kiện Kiện nhà tôi là bạn cùng phòng với cậu đấy." Cả nhà vừa bước vào đã được chào đón nhiệt tình, đặc biệt là Lăng Quốc Đống, có tổng cộng ba người đàn ông đi cùng, nghĩ cũng biết người đi học đại học chắc chắn không phải là Hải Đại Phú lớn tuổi, cũng không phải Lăng Tráng vẫn chưa thay răng xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận