Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 150: Học Tập 1

Chương 150: Học Tập 1Chương 150: Học Tập 1
Vạn Kim Chi lại không nghĩ nhiều như thế, cô ấy chỉ tự trách bản thân có phải khoảng thời gian này cô ấy không làm tròn chức trách của một người mẹ hay không, khiến Điềm Điềm còn nhỏ như vậy đã phải nghĩ đến chuyện kiếm tiền nuôi gia đình, cô ấy rất muốn nói với con gái rằng, nhà mình không thiếu tiền.
"Món thịt kho này Điềm Điềm nấu rất ngon nhưng mà mở tiệm không phải là chuyện nhỏ, giai đoạn xem xét trước khi mở tiệm phải thực hiện thật cẩn thận."
Lăng Quốc Đống liếc mắt nhìn vợ, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng anh ta vẫn phải thể hiện thái độ khích lệ với đề nghị của con gái.
Bây giờ chính sách quốc gia mới được ban hành không bao lâu, có người đồng tình cũng có người khinh thường, nhưng phần đông mọi người đều thấy hoang mang.
Mấy năm trước, chỉ bán một quả trứng cũng bị coi là phạm pháp, nhà nào quang minh chính đại làm ăn buôn bán nhỏ chắc hẳn đều là người ngại nhà mình sống quá bình yên, có ý định vào ăn cơm tù, bây giờ bỗng nhiên lại nói, mua bán tư nhân hợp pháp rồi, anh có bán đồ thì chúng tôi cũng không bắt anh đâu, nói thế ai mà tin?
Hơn nữa, hộ cá thể là vấn đề chịu sự coi thường của mọi người nhiều nhất, nhà ai xuất hiện một hộ cá thể, cả nhà đó chẳng ai ngóc đầu lên nhìn người được nữa.
Dẫu sao thì Lăng Quốc Đống cũng là sinh viên đại học, tâm nhìn không nông cạn thế, anh ta biết, sự hưng thịnh của thị trường tự do là xu thế, đương nhiên không thể vì danh tiếng của một hộ cá thể không tốt mà cấm người khác thử sức ở lĩnh vực này được.
"Nơi chúng ta ở là khu dân cư, điều kiện kinh tế của những nhà ở đây cũng khá tốt."
Đừng tưởng những việc ngày thường luôn do vợ Lăng Quốc Đống làm chủ, nhìn bê ngoài người làm chủ nhà này là Vạn Kim Lăng nhưng trên thực tế, đối với những việc hệ trọng, quyền quyết định luôn nằm trong tay anh ta.
Bây giờ anh ta đang phân tích suy nghĩ của mình cho mọi người nghe.
Lúc đầu khi mua căn nhà này, Lăng Quốc Đống đã đặc biệt suy xét về các hàng xóm xung quanh mình, thời cổ đại còn có sự tích mẹ Mạnh ba lần chuyển nhà, nói chi đến bây giờ, đây là một khu đất đẹp, về cơ bản thì mô hình hộ gia đình ở đây đều là những căn nhà hình chữ U hoặc là nhà hai tâng nhỏ nằm độc lập hoàn toàn với nhau, lúc đầu có rất nhiều lô nhà ở gần đây đều có người ở kín, không thuộc sở hữu nhà nước, bởi vì nhà ở đây quá đẹp thế nên người có thể dọn tới đây ở ít nhiều gì đều là cán bộ trong cơ quan.
Sau khi tiến hành xét xử lại bản án cho một số phần tử xấu phải xuống thôn cải tạo, số nhà ở ban đầu chưa thu cũng được trả vê cho tư nhân, nhóm phần tử tri thức lúc đó bị vu oan là xú lão cửu, phái phản động cũng lần lượt trở về, dù là trước hay sau, đều là những nhóm người khác giàu có, trình độ văn hóa cao.
Dù có thế nào, nhìn chung thì với tình hình dân cư ở đây, sức mua cũng rất khả quan.
Ở thời này, món mặn đều được coi là những món chính, những nhà bình thường không phải bữa nào cũng có thịt ăn, nhưng thỉnh thoảng khi khai trai, món thịt kho này lại thành sự lựa chọn tương đối hợp lý, người sẵn lòng dùng tiên sẽ không hơi đâu mà so đo mấy đồng mấy cắc đó, nếu thế thì, bán thịt kho thực sự rất có tiềm năng phát triển.
"Tạm thời đừng vội, Kim Chi, mấy ngày này em thử thăm dò tình hình mấy tiệm ăn gần nhà chúng ta, mấy hôm nay nhà chúng ta cũng khỏi phải nấu cơm, nếm thử tay nghề mấy tiệm ở đây coi thế nào đã."
Lăng Quốc Đống cười cười với vợ: "Theo anh thì ý kiến của Điềm Điềm rất hay, thịt kho không thể so với những món ăn khác, chỉ cần chuẩn bị nguyên liệu nấu đầy đủ, căn thời gian kho từng loại nguyên liệu cho hợp lý thì chỉ cần là người có chút kinh nghiệm nấu ăn cũng nấu được, cũng không cần lo lắng đến việc mùi vị món ăn bị chênh lệch quá nhiều, đặc biệt là phần nước sốt, càng nấu thì càng thơm ngon, chỉ cần nấu ngon, người có tiền thì mua thịt kho, nhà nào không có tiền cũng có thể mua ngó sen hay đậu rang cùng nước sốt cũng được."
Trước khi đồng ý với ý kiến của con gái, anh đương nhiên phải suy nghĩ thật cẩn thận, mấy ngày nay, không chỉ Điềm Điềm mà cả anh ta cũng nhận ra vợ mình có chút không vui.
Anh ta biết vợ mình đang nghĩ gì trong lòng nhưng do anh ta có chút ích kỷ, anh ta muốn giữ cô ấy lại trong thành phố, không muốn cô ấy về quê trồng trọt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận