Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 310: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 14

Chương 310: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 14Chương 310: Cả Nhà Du Lịch Cổ Đại 14
Còn về mấy người không cam lòng kia, những phi tân có suy nghĩ muốn động tay động chân gì đó, sau khi nhận được tin tức trong nhà truyền đến tạm thời cũng thu tay lại. Trước khi chưa biết rõ ý tứ của Yên Đế thì tạm thời không thể động vào Tiểu Thái tử được, Vạn Quý phi cũng thế.
Chuyện này đã làm Lưu Quý phi tức điên.
“Tiện nhân!"
Cô ta và Vạn Quý phi từ lúc vào cung đến giờ không đối đầu nhau, cô ta chê Vạn Quý phi xuất thân từ nhà dòng dõi võ tướng, thô tục tâm thường, đối phương chê cô ta làm bộ làm tịch, đi bộ mới có mấy bước mà đã thở hổn hển.
Đặc biệt là có một lân Vạn Quý phi thế mà lại đánh con trai của cô ta, không phải chỉ là lúc chơi thúc cúc không cẩn thận đạp trúng cô ấy sao, cô ấy cũng coi như là một người cao quý biết bao, còn chẳng phải ghen ghét cô ta có thể sinh hai đứa con trai mà mình ngay cả một quả trứng cũng chẳng sinh ra được cho bệ hạ à.
[thúc cúc: Nguyên gốc - ñï## (cùjú) - một trò chơi bóng đá cổ đại của Trung Quốc]
Nghĩ đến dáng vẻ khóc lóc sụt sùi của trưởng tử ngày hôm đó, Lưu Quý phi đau lòng xót xa.
Mấy ngày nay Vạn Quý phi bắt đầu được sủng ái lại, Tứ công chúa và Ngũ công chúa vốn dĩ do cô ta nuôi dạy thậm chí được ghi dưới tên của Vạn Quý phi, Lưu Quý phi cảm thấy Vạn Quý phi đang vả mặt cô ta, mấy ngày nay cô ta đều không chịu khó hẹn gặp mấy vị phi tân địa vị thấp khác nữa, luôn cảm thấy ánh mắt người khác nhìn cô ta lộ ra vẻ cười nhạo.
Nhưng mà các phi tân ở cung khác không cần đến thỉnh an cô ta, còn mấy người ở cung của cô ta vẫn phải đến như thường lệ.
Lưu Quý nhân và Uyển Thượng tại thường những lúc trông thấy Quý phi nương nương nổi nóng, chỉ muốn đem mình thu nhỏ thành một con chim cút, sợ bị nương nương nhớ đến sẽ thành chỗ trút giận có sẵn.
"Nghiên Quý nhân đâu, mấy ngày nay sao không thấy cô ta đến thỉnh an bổn cung?"
Lúc con người xui xẻo sẽ muốn tìm một người xui xẻo hơn mình đến so bì một phen.
Nghiên Quý nhân này trước đây cũng coi như khá được cưng chiều, nhưng mà mấy ngày trước lúc thị tẩm thế mà lại bị bệ hạ đạp xuống long sàng, còn bảo cung nữ và thái giám tiễn về, coi như mặt mũi mất sạch.
Nghe nói bệ hạ đạp khá mạnh, Nghiên Quý nhân mấy năm nay được chiều chuộng, nào có chịu nổi đả kích như thế này, ngay lập tức đổ bệnh đến mức không dậy nổi, mọi người đều biết, đây chỉ là cô ta cảm thấy mất mặt, tìm lý do thoái thác để khỏi ra ngoài mà thôi.
Lưu Quý phi được toàn quyền quyết định ở cung Cảnh Ương, nhưng mà trước giờ sẽ không để sự tình phát triển vượt quá dự liệu của cô ta. Cô ta cũng biết sớm hơn người khác chuyện Nghiên quý nhân đã có thể xuống giường đi đi lại lại bình thường từ lâu rồi, lúc đó bệ hạ đạp cô ta một cái chỉ tạo thành một vài vết thương ngoài da mà thôi.
Trước đây cô ta khoan dung, thấy đối phương trung thành với cô ta với lại cũng thật sự bị chịu thiệt nên đã miễn lễ thỉnh an trong mấy ngày qua cho cô ta. Bây giờ không thể nữa rồi, cô ta cũng không vui vẻ gì nên đương nhiên chỉ có gặp Nghiên Quý nhân không vui vẻ hơn mới có thể thấy vui sướng một chút. "Coi trời bằng vung rồi, thấy Vạn Quý phi đắc thế nên xem thường Quý phi chủ vị này rồi phải không, người đâu, dẫn Nghiên Quý nhân đến đây cho ta."
Cô ta giận dữ quở trách nói với tiểu thái giám ở bên cạnh, Lưu Quý nhân và Hoàn Quý nhân trông thấy Quý phi nương nương nổi nóng với Nghiên Quý nhân, thở phào một hơi thì thôi đi mà trong lòng còn âm thâm dấy lên tâm tình xem kịch hay.
"Thỉnh an Quý phi nương nương."
Mấy ngày nay Yên Đế vẫn luôn ở trong phòng mình nghĩ cách xem làm thế nào mới có thể hoán đổi về cơ thể của mình. Hắn ta lúc này chỉ là một phi tân cấp thấp, người ở trong tay không nhiều, căn bản đều là người vô dụng, ngoại trừ nghe ngóng được một ít thông tin động tĩnh trong cung ra thì còn lại chẳng làm được việc gì cả, dùng cơ thể này hắn ta cũng chẳng có cách nào liên hệ được với ẩn long vệ.
Hắn ta râu còn không kịp nữa là, nào đâu nhớ đến phi tân cấp thấp sáng sớm mỗi ngày còn phải đi thỉnh an nhất cung của cung nơi mình đang ở chứ, Yên Đế chuẩn bị không kịp cứ thế bị người của Lưu Quý phi dẫn đến chính điện của cung Cảnh Ương.
[nhất cung (hay nhất cung chủ vị): người làm chủ của một cung. ]
Đáng thương cho vị vua của một nước, thế mà lại phải hành lễ với người đã từng là quý phi của hắn ta, Yên Đế nhẫn nhịn nổi nhục nơi đáy lòng, học theo cách hành lễ của phi tân mà trước đây đã thấy rồi hành lễ với Lưu Quý phi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận