Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 129: Dự Định 1

Chương 129: Dự Định 1Chương 129: Dự Định 1
Có người đã nhìn ra tiềm lực tương lai của Lăng Quốc Đống, sinh viên đại học năm đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học, giá trị thực tế của nó cũng không phải thứ sinh viên đại học Công Nông Binh ngày trước có thể so được. Tương lai vừa tốt nghiệp, chắc chắn có công việc nhà nước, đều là người một thôn, nhanh chóng kiếm quan hệ tốt, lỡ như sau này có cầu bọn họ thì sao, thấy không, đến ba đứa con của hai vợ chồng cũng được khen.
"Ha ha ha, đúng vậy, cháu cảm thấy con cháu rất thông minh."
Vạn Kim Chi cũng không biết khiêm tốn, cô ấy cảm thấy chồng và con mình đều tốt, không có lý nào không thi đỗ đại học.
Nhìn thấy người phụ nữ vui mừng khôn xiết, những người khác ở trong thôn đều không tiện nói gì, lỡ như con cái theo mẹ thì sao, nhìn Vạn Kim Chi hứng khởi như vậy, dường như đã quên mất hiện thực mình mới thi được năm mươi bảy điểm.
Hai chị em Lăng Kiều và Lăng Điềm rất có truyên thống phẩm chất tốt của trẻ con Hoa Quốc, dùng nụ cười thể hiện sự khiêm tốn.
Tiểu Thái Tử thì không được, đôi mắt của cậu trừng to tròn long lanh, đại học là cái gì, không phải cậu bé phải giành giang sơn làm hoàng đế sao?
"Đội trưởng, vậy cậu ba nhà họ Lăng thì sao, sao không nghe thấy ông nhắc đến tên của Lăng Quốc Phú." Vừa rồi quá mừng rỡ, nên quên mất chuyện hai đứa con trai nhà họ Lăng đấu lôi đài này, vốn dĩ mọi người nghĩ cho dù Lăng Quốc Phú không thi đỗ đại học, thì chắc hẳn thành tích vẫn tốt hơn Lăng Quốc Đống, nhưng bây giờ thì khác, Lăng Quốc Đống người ta là thiên tài, sức người so được với thiên tài sao?
Nghĩ như vậy, mọi người lại có hơi oán trách hai vợ chồng già nhà họ Lăng, nếu như vài năm trước bọn họ có thể cho thằng hai đi học, học cơ bản càng vững chắc hơn một chút, thì nói không chừng bây giờ trong thôn đã cho ra một trạng nguyên rồi. Đến lúc đó có phải tòa soạn trong huyện sẽ tới thôn phỏng vấn không? Lúc đầu đội trưởng bọn họ đè ép, không cho báo cáo thêm sản lượng lương thực trên mỗi mẫu ruộng, nhiều đội sản xuất như vậy đều lên báo, nhưng thôn bọn họ thì không, nếu như có thể nhờ chuyện như vậy mà lên thời sự, vậy phải uy phong cỡ nào.
Mọi người lại ghi thù một đám người nhà cũ đó trong lòng, sau đó chuyển tâm nhìn về phía đại đội trưởng, muốn biết thành tích của Lăng Quốc Phú.
Nếu như đối phương thi đỗ đại học còn đỡ, nhưng nếu như không đỗ, ha ha, sau này trong thôn lại thêm một trò cười.
"Các người coi trưởng thôn của các người có năng lực cỡ nào, tôi cũng không biết số báo danh của Lăng Lão Tam, còn nữa, bây giờ hộ khẩu của người ta đã chuyển tới huyện thành rồi, không thuộc quyền quản lý của thôn chúng ta."
Uông Hữu Quý vừa cười vừa phất tay với mọi người: "Đừng cười hềnh hệch nữa, việc trong ruộng đã làm xong chưa, mau đi làm việc đi."
Không nghe được thành tích của Lăng Quốc Phú khiến mọi người hơi thất vọng, nhưng không sao, hai vợ chồng già nhà họ Lăng còn đang ở trong thôn, chỉ cần nhìn chằm chằm vào sắc mặt của gia đình bọn họ, là có thể biết rốt cuộc Lăng Quốc Phú thi được bao nhiêu điểm.
Trời cũng sắp tối rồi, trong thôn có thêm một sinh viên đại học, Uông Hữu Quý vui hơn bất cứ ai, người trong thôn đều đoán chuẩn được điểm này, ai cũng không coi lời uy hiếp của ông ta là thật, vẫn có một số người vây quanh gia đình Lăng Quốc Đống, một phần thì chạy đến nhà họ Lăng cũ đợi chuyện tốt, đợi xem vẻ mặt ân hận vì ngày xưa đã làm sai của nhà đó...
Đỗ đại học là một chuyện vui, đừng nói là gia đình không thiếu, dù là nhà thiếu tiền thì lúc này cũng sẽ vui mừng làm vài mâm cơm để mời họ hàng, bạn bè và những người thân thiết trong thôn đến tụ tập ăn một bữa. Nhưng bây giờ giấy báo vẫn còn chưa đến, lại là cuối năm, thời điểm nhiều việc vặt nhất, chuyện làm tiệc đành gác lại tạm thời.
Hôm đó, sau khi tiễn vị khách cuối cùng, Vạn Kim Chi và Lăng Quốc Đống dọn dẹp bàn ghế, còn Lăng Kiều và Lăng Điềm thì lấy chổi quét vỏ hạt dưa dưới đất, Tiểu Thái Tử phụ trách cầm gầu hót rác để các chị quét rác vào trong.
Dọn dẹp nhà cửa xong đã là 8, 9 giờ tối, bình thường giờ này cả nhà đã lên giường nằm lâu rồi, hôm vì vì chuyện Lăng Quốc Đống đỗ đại học nên cả nhà còn phải mở một cuộc họp nhỏ.
Hải Đại Phú và Lan Tú Mai đã dựa vào tài xã giao của mình thành công gia nhập nội bộ nhà họ Lăng. Vạn Kim Chi và Lăng Quốc Đống cũng không xem bọn họ là người ngoài. Hơn nữa, chuyện đỗ đại học vẫn còn một số vấn đề phải thỉnh giáo hai người nên tối đó, bọn họ cũng không về lại nhà bên để ngủ mà ngồi quây quần trên chiếc giường lò trong phòng ngủ chính, bắt đầu lên kế hoạch cho cuộc sống sau này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận