Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 195: Câm Thú 2

Chương 195: Câm Thú 2Chương 195: Câm Thú 2
Ngược lại ba cô lại rất giỏi, Lăng Điềm không khỏi run rẩy khi nghĩ đến cảnh mẹ cô cầm sọt kim chỉ, còn ba cô lại dịu dàng ngồi thêu thùa.
"Mùi gì mà thơm thế?"
Khi Lăng Quốc Đống đi vào nhà, mọi người đều đã yên vị cả rồi, anh ta đổ nước vào thau để rửa tay lau mặt rồi nhanh chóng ngồi vào bàn ăn.
"Hôm nay Điềm Điềm nấu món thịt kho Đông Pha." Lăng Kiều luôn rất tán thưởng tay nghề của em gái, không chỉ bắt nguồn từ tình cảm chị em nên ủng hộ vô điều kiện, mà còn vì tay nghề của Lăng Điềm thực sự rất giỏi.
Lăng Kiều của kiếp trước là một doanh nhân, lúc đi tiệc tùng xã giao đã từng đến rất nhiều nhà hàng lớn nổi tiếng. Nói đến việc bày trí tinh tế, có lẽ em gái không bằng những nhà hàng lớn đó, nhưng những món ăn này tuyệt đối sẽ không thua về mùi vị.
Đối với Lăng Kiều, so với những nguyên liệu và món ăn đắt tiền, đẹp mắt kia, cô thích hương vị của các món ăn gia đình hơn.
Đang nói chuyện, Lăng Điềm bưng một đĩa thịt kho Đông Pha ra, bởi vì ông chủ quầy thịt khi này đưa cô quá nhiều thịt nên Lăng Kiều đã chia một ít để đem đến cửa hàng cho cậu và dì Hồng, phần còn lại ở nhà vẫn đầy ú ụ một nồi.
Thịt kho được cắt nhỏ cỡ bằng một quân mạt chược và được đặt ngay ngắn trên đĩa. Màu sắc đỏ hồng óng ánh tựa như màu của mã não, nhìn trông rất hấp dẫn. Không biết Lăng Điềm đã nấu như thế nào, rõ ràng một miếng thịt mỡ to như vậy nhưng lại không hề ngấy chút nào, cho vào miệng cắn nhẹ, mỡ thịt đã tan ngay trong miệng, hương vị tỏa ngát khoang miệng.
Lăng Điềm dùng đường phèn để nấu thịt kho Đông Pha nên độ ngọt vừa phải, hơi đặc sệt nhưng không dẻo ngấy, tàu hũ ky để bên dưới thịt thấm đẫm nước kho, ăn vào dai giòn, hương vị không hề thua kém "nhân vật chính” thịt kho Đông Pha.
Cả nhà loáng cái đã ăn hết một dĩa thịt đây ụ, ngay cả phần tàu hũ ky ở dưới cùng cũng không bỏ sót, Tiểu Thái Tử ôm bụng căng tròn nằm ườn trên ghế, nhõng nhẽo với chị gái rằng ngày mai muốn ăn món thịt này một lần nữa. Lăng Điềm nghĩ đến ông chủ nhỏ kỳ quái ở quầy thịt, ngập ngừng một giây, nhưng thấy em trai quá đáng yêu nên bất lực đầu hàng.
Hôm nay ông chủ nhỏ nhà họ Phi chắc chắn đã cân thừa thịt cho cô, tuy không biết lý do nhưng nếu ngày mai người đó vẫn đưa dư cho cô, cô nên làm thế nào đây.
Lăng Điềm nghĩ đến ông chủ nhỏ dữ dăn kia, nhất thời hơi khó xử.....
"Cháu muốn hai cái chân giò, hai cân ngỗng quay, bốn cân đầu heo, thêm một cân dưa muối và một cân rau trộn."
Lăng Điềm đang làm bài tập ở quán thì nghe thấy một giọng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn thì thấy ông chủ nhỏ của quây thịt heo nhà họ Phi đứng bên ngoài quây hàng để mua đồ như thường lệ.
Ánh mắt cậu nhìn thẳng, vẫn biểu cảm nghiêm túc như thể cậu đến không phải để mua thịt mà là để giải quyết một việc hóc búa.
Trương Hồng nhanh nhẹn lấy những món cậu cần, sau khi cân ngỗng quay và đầu heo xong thì chặt thành miếng, cần thêm một ít thời gian. ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Lăng Điềm nhớ đến phần thịt ba chỉ mà ông chủ nhỏ quây thịt đưa dư cho cô, nghĩ ngợi rồi đi đến bên quầy đồ kho bỏ thêm hai cái chân giò vào trong túi chân giò đã được gói lại, lúc này Trương Hồng cũng vừa chặt thịt xong.
Lăng Điềm cầm túi đồ mà Phi Túc gọi rồi đưa cho cậu. Tủ kính của quầy hàng trong suốt nên Phi Túc thấy hết những gì Lăng Điềm vừa làm.
Điềm Điềm của cậu cho cậu thêm 2 cái chân giò!!!!
Điềm Điềm của cậu cho cậu thêm 2 cái chân giò!!!
Điềm Điềm của cậu cho cậu thêm 2 cái chân giò!!!
Lúc Phi Túc cầm đồ ăn đi, trong đầu cậu lặp đi lặp lại một câu, nếu bây giờ có lửa đốt cháy cậu, chắc hẳn cậu có thể bay lên trời như pháo.
"Mua có ít đồ mà sao lâu thế? Có phải lại lén nhìn trộm con gái nhà người ta rồi không? Ba nói cho con biết như thế không lấy được vợ đâu."
Phi Lôi Đình nấu cơm xong, thấy đồ kho mà con trai mua, chìa tay ra định lấy một cái chân giò ăn trước.
"Bộp...' Còn chưa kịp đụng miếng chân giò đã bị con trai đánh một cái vào tay.
"Cái này là của con, cái kia mới là của ba."
Phi Túc lấy 4 cái chân giò để lên trước mặt mình, hoàn toàn không cho ba cậu cơ hội chấm mút.
Phi Lôi Đình ôm đầu, cảm giác vỡ toang. Không thể sống nổi nữa rồi!!!
"Đừng khách sáo, vào ngồi đi."
Lăng Quốc Đống bưng một thùng sách, Phi Lôi Đình và con trai Phi Túc đi sau anh ta cũng xách không ít đồ, đặc biệt là Phi Túc ôm hai cái thùng đặt chồng lên nhau, tâm nhìn bị chắn mất một nửa.
"Nhiều đồ như vậy sao anh không nói để em giúp anh chuyển cho."
Bạn cần đăng nhập để bình luận