Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 292: Xem Mắt 1

Chương 292: Xem Mắt 1Chương 292: Xem Mắt 1
Sau khi đàn anh Lăng rời đi ánh mắt u ám của Olivia nhìn ông cụ ánh mắt mơ hồ uống trà ở bên cạnh bên cạnh, mệt cô ấy vì nghênh đón đàn anh đến, đặc biệt thay quần áo mới nhất mới làm ra của mình, mang trang sức xinh đẹp nhất.
Kết quả một ngày trôi qua, ánh mắt của đàn anh cũng không hề dời đi từ trên người cha cô ấy, lúc nói chuyện khó nén sự sùng bái và tôn kính với cha cô ấy.
"Olivia thân ái, cha chính là đang thay con khảo nghiệm thanh niên con thích, hơn nữa cậu ta càng tôn kính cha, đã nói lên cơ hội hai con ở bên nhau càng lớn không phải sao?"
Hôm nay cả một ngày lão Lauren đều bị Lăng Tráng dùng ánh mắt tôn kính kính nể rửa tội, cảm thấy thể xác và tinh thần sảng khoái, nhịn không được có chút lâng lâng, nhưng đối với ánh mắt u oán đó của con gái bảo bối, lại ngượng ngùng kể ra sự đắc ý của mình.
Đứng ở vị trí này của ông ta, rất nhiều người tôn kính ông ta ca ngợi ông ta, cũng có rất nhiều người đuổi theo tâng bốc ông ta muốn chia một vài lợi ích từ trong tay ông ta, nhưng thanh niên đó không giống, ánh mắt cậu trong sáng tự nhiên, hết thảy đều là trực tiếp đơn giản như vậy, đây là ca ngợi phát ra từ nội tâm.
Lão Lauren cảm thấy được một đứa nhỏ như thế dùng ánh mắt sùng bái nhìn, khiến cho người ta rất khó chống cự.
"Là thật sao?"
Olivia vẫn là một cô gái ngây thơ của người cha tân nhậm, bị lão Lauen khuyên như vậy, cảm thấy dường như rất có lý, nhưng cẩn thận tự hỏi, lại tựa như có chỗ nào kỳ lạ nói không nên lời.
"Khụ khụ, đương nhiên là thật.'
Đối với ánh mắt tín nhiệm của con gái, lão Lauren có hơi không được tự nhiên ho khan một tiếng.
"Hôm nào con lại mời William đến nhà làm khách, lại nói tiếp tục đề tài liên quan tới tương lại khai phá bờ biển phía tây mà lân này bọn cha chưa nói xong, đến lúc đó con hãy mặc thật xinh đẹp, thời gian dài ở chung, Olivia của cha xinh đẹp thế, cậu ta nhất định sẽ thích."
Lão Lauren đã nghĩ tốt rồi, tiếp theo nên nói vài thành tựu của mình, để thanh niên đó càng thêm sùng bái ông ta, càng thêm tôn kính ông ta, tưởng tượng đứa nhỏ lại sẽ dùng ánh mắt sùng kính nhìn ông ta, lão Lauren nhịn không được có chút kích động nho nhỏ.
Về phân con gái.
Tục ngữ nói rất đúng, sau lưng mỗi một cô gái ôm về con rể đều có một người cha ưu tú đứng đó, ông ta tuyệt đối không phải bởi vì tâm hư vinh tâm bộc phát, làm nhiều chuyện như vậy, hoàn toàn chỉ là vì giúp con gái xoát độ thiện cảm của thanh niên đó.
Lão Lauren an ủi mình trong lòng, càng nghĩ càng cảm thấy chuyện chính là như vậy, cũng lại càng thêm không chột dạ.
Đáng thương Olivia bị cha ruột lừa tới mơ màng, cô hẳn là may mắn tuổi tác của cha cô lớn một chút, đây cũng không phải câu chuyện đam mỹ. ...
"Lăng Tráng, ở đây!" Tê Bân kích động vẫy tay với Lăng Tráng, sau khi đối phương nhìn thấy cậu, kéo hành lý vội vàng chạy tới phía cậu, ôm chặt lấy cậu, còn nhịn không được nhẹ nhàng vung một đấm vào trong ngực cậu. "Sao cùng là ăn thịt bò khoai tây, vóc dáng của cậu lại trở nên cường tráng rồi, mấy thứ này đến chỗ tớ sao lại không có hiệu quả vậy."
Có lẽ là duyên phận, sau khi ra nước ngoài, mặc dù hai người học đại học ở thành phố khác nhau, nhưng truyền tin với nhau thường xuyên hơn lúc trước ở cùng lớp một chút.
Chuẩn xác mà nói là Tê Bân đơn phương thay đổi tới tấp, mà bạn học Lăng Tráng là người hiền hoà, đối phương ở nước ngoài tha hương có gì uất ức cậu sẽ kiên nhẫn nghe cậu ta oán giận, cậu là một người nghe tốt, kể ra một vài ủy khuất giấu kín với cậu không cần lo lắng cậu truyên bá chuyện này khắp nơi, hơn nữa khi bạn phiền não nhất, cậu cũng có thể cho cậu biện pháp cổ vũ hòa giải thỏa đáng nhất.
Bản thân hai người cũng không có quá nhiều mâu thuẫn, ở trong cái nhìn của Lăng Tráng, bọn họ hoàn toàn chưa từng xuất hiện mâu thuẫn, mà Tề Bân ngay từ đầu tuy rằng không thích Lăng Tráng, càng nhiều chính là nỗi bi thống của thiếu niên thời kỳ trung nhị sau khi vĩnh viễn bị áp một đầu không thể nói ra, thêm phiên não buồn bực nhỏ sau khi bị nữ thần lấy cậu làm lý do từ chối cự tuyệt.
Muốn nói thật sự có bất mãn gì không thể hóa giải với Lăng Tráng, thật đúng là không có.
Nhất là sau khi biết hai người giống nhau đều là phú nhị đại, bạn học Tê Bân vẫn siêng năng muốn dạy cho Lăng Tráng phú nhị đại kiểu gì mới là một phú nhị đại đủ tư cách, mơ hồ, cậu ta cũng còn mang theo một ít tâm lý so sánh.
Cậu ta nghĩ bộ dáng dáng người của mình không bằng Lăng Tráng, học tập không hơn Lăng Tráng, gia thế nửa cân tám lượng, dường như mơ hồ cũng vẫn kém Lăng Tráng một chút, nhưng sớm muộn gì có một ngày, cậu ta có thể tìm được một chỗ tốt hơn Lăng Tráng, cậu ta tin tưởng vững chắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận