Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 379: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 41

Chương 379: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 41Chương 379: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 41
Hiện giờ thu nhập trong nhà tương đối ít, toàn bộ dựa vào tiền tiết kiệm vốn có cùng với tiền trợ cấp được lãnh mỗi tháng từ ma pháp sư công hội và võ đấu sư công hội của Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chỉ, bởi vì có ba đứa nhỏ, hai người cũng không thể mạo hiểm đi rừng rậm ma thú gần đó bắt ma thú đổi lấy tiền, bởi vậy, chỉ có làm lại nghề chính, mới là đáng tin nhất.
Điều này đã trải qua sự đồng ý của cả nhà, mấy ngày nay, Lăng Điềm đã thông qua thưởng thức tất cả hương vị đồ gia vị của thế giới này, điều chế ra hương vị gói gia vị đồ kho gân giống, hương vị đương nhiên là còn cần cải tiến, nhưng đối lập với món ăn tâm thường của thế giới này mà nói, đã là mỹ vị rất ngon.
Người một nhà tìm hồi lâu, nhìn trúng hai căn nhà không tệ, đều là nơi dựng được cửa hàng.
Một chỗ cách học viện Rhine xa một chút, phòng ở cũng có hơi nhỏ, nhưng thắng ở tiền thuê rẻ, mỗi tháng chỉ cần ba trăm năm mươi bạch tinh tệ, ngược lại tiểu viện vừa có phòng ở, vừa chứa được cửa hàng mà nói, giá cả này không tính mắc.
Chủ nhà yêu cầu nhà họ Lăng giao đủ tiền thuê nhà sáu tháng một lần, sau đó giao hai tháng tiên thế chấp, cũng chính là 2800 bạch tinh tệ, đối với nhà họ Lăng mà nói, đây chính là một con số không nhỏ.
Tiền trợ cấp của hai người Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi cộng lại mỗi tháng cũng chỉ có ba trăm bạch kim tệ thôi, tích góp mấy năm nay cũng chỉ hơn ba nghìn bạch tinh tệ, khu vực của viện này còn không phải vô cùng rất, bởi vậy có thể thấy vật giá trong thánh Rhine cao cỡ nào, giao thương mậu dịch phồn hoa bao nhiêu.
Một viện khác khu vực rất tốt, ngay bên cạnh học viện Rhine, đối mặt trực tiếp chính là một đám người mua là học sinh của cả học viện, hơn nữa gân như vậy, Lăng Kiều và Phi Túc về nhà cũng thuận tiện.
Nhưng khu vực rất tốt, giá cả cũng sẽ không rẻ, tháng thuê của chủ nhà phía bên kia chào giá năm trăm bạch tinh tệ một tháng, hoặc là cứ chọn 6000 tử tinh tệ bán đứt.
3000 tử tinh tệ, tương đương với tiền thuê năm mươi năm của căn nhà này, đương nhiên theo góc độ lâu dài mà xem, bán đứt vẫn có lợi.
Chủ phòng này hình như cần tiền gấp, ra giá nhà vẫn phải chăng, cũng không có vượt qua thị trường, nhưng nếu nhà họ Lăng có số tiên này, thì ngay từ đầu sẽ không nghĩ thuê nhà.
"Mẹ, dứt khoát mua đi."
Phi Túc thấy vợ thích căn nhà gần trường học này, hơn nữa nơi đây quả thật gần trường học, ra cửa chỉ hơn ba mươi bước, chỉ cần cậu ta nhớ Điềm Điềm, bất cứ lúc nào cũng có thể đi ra nhìn cô bé, chỉ điểm này Phi Túc đã cực kỳ hài lòng.
Cậu ta trực tiếp lấy ra rương tử tinh tệ cùng với hai rương hồng tinh tệ mà nữ hoàng Yêu Miêu cho cậu ta từ trong nhẫn không gian, ánh sáng của tinh thạch, thiếu chút nữa lấp lánh mù mắt người ta.
"Coi như là sinh lễ con đưa cho Điềm Điềm."
Lời này của Phi Túc đúng lý hợp tình, từ khi xuất hiện tiểu mập mạp kia, cậu ta cảm thấy địa vị hiện tại của mình còn chưa đủ bảo đảm, nhất định phải xác định Điềm Điềm gắt gao mới được.
"Thì ra em đáng giá như vậy."
Điêm Điêm che mặt chớp con mắt đầy sao nhìn Phi Túc, đàn ông tiêu tiền cho phụ nữ, thật sự là rất rất rất có sức quyến rũ.
Mặt Phi Túc đỏ lên đáng ngờ, có hơi ngượng ngùng nho nhỏ.
"Không, Điềm Điêm, em ở trong lòng anh là vô giá."
Lời này là từ tiểu thuyết trường học mà trước kia cậu ta thích xem với Điềm Điềm, hẳn là không học sai nhỉ.
Qe ọe ọe ọe ọe, ở một ngày không phải lễ tình nhân ăn một mồm cơm chó, ngày hôm ấy thật không phải người trải qua được mà.
Lăng Quốc Đống và Vạn Kim Chi cũng không khách sáo với Phi Túc, hiện tại quả thật cũng rất cần khoản tiền này.
Nói thực ra, bọn họ cũng cùng nhau trải qua nhiều chuyện như vậy, lại so đo mấy thứ này hiển nhiên chính là không coi Phi Túc là người một nhà, bởi vậy hai vợ chồng không nghĩ nhiều, sau khi móc tiên ra trong ba rương tinh tệ cũng đủ mua nhà, rồi trả phần còn lại cho Phi Túc, đương nhiên, phần còn lại cũng không nhiều.
"Anh yên tâm, cuộc sống sau này, vợ anh là em nuôi anh."
Lăng Điềm đứng ở trên ghế, còn phải kiêng mũi chân mới có thể đụng đến bả vai của Phi Túc, nhìn thấy Phi Túc đào rỗng tư khố của mình đưa sính lễ, khí phách ngất trời nói.
"Ừ"
Phi Túc phụng phịu gật gật đầu, tiểu nhân trong lòng cũng sắp bắt đầu nhảy múa.
Điềm Điềm đã tự xưng là vợ cậu ta, xem cái tên tiểu mập mạp đó làm sau đấu với cậu ta. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận