Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 82: Đuổi Học 8

Chương 82: Đuổi Học 8Chương 82: Đuổi Học 8
"Quản, đương nhiên quản rồi, nếu trẻ con nông dân bị đánh, vậy quan lớn trong huyện càng phải xen vào, nhà chúng ta ba đời là nông dân nghèo, căn chính miêu hồng, nếu ai dám đánh chúng ta, đó chính là người của giai cấp vô sản, là tay sai của tư bản chủ nghĩa."
†RIE⁄£T: Nó đề cập đến xuất thân của những người từ các gia đình nông dân nghèo hoặc quân nhân được công nhận.
Lăng Kiều tựa như đang trả lời em gái, ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cô giáo đó mà nói.
Cả gia đình này rất tà tính, trái tim của Hoàng Liên Hoa ở dưới cái nhìn chăm chú của hai cô bé đập dồn dập, gậy dạy học nắm ở trong tay, đánh cũng không được mà không đánh cũng không được.
"Một đồng năm mao tiền cũng chỉ các em thèm thôi." Rất không khéo, học phí nộp hôm nay thật đúng là ở ngay trên người Hoàng Liên Hoa, vốn số tiên này thu lên phải nhập vào sổ công của công xã, lần nào khai giảng cũng đều là do Hoàng Liên Hoa lấy về cho cha cô ta.
Cô ta tức giận hai tay run run, cởi mấy lần mới cởi được nút thắt trên túi tiền, lấy ra một xấp tiền hào tính tính, rồi trực tiếp ném xuống đất.
"Đầu cút cho tôi, trường học chúng tôi cũng không chào đón loại học sinh như các em." Hơn mười tờ tiên giấy một mao rơi rụng giống như bông tuyết, ba chị em xoay người nhặt tiên lên, cũng không cảm thấy có tủi thân hay không, lấy được tiền rồi, trực tiếp xoay người bước đi.
Tiểu thái tử cảm thấy hình như mình rước lấy phiền phức cho chị gái, trong lòng có chút hối hận, nghĩ một lát, giấy khỏi tay chị cả và chị hai, một lân nữa chạy vê phòng học.
Lúc này Hoàng Liên Hoa thật vất vả bình tĩnh lại, chuẩn bị ra oai ở trước mặt những học sinh ở đây, tìm lại thiệt thòi ăn phải ở chỗ mấy chị em Lăng Kiều.
"Cô giáo, em muốn nói với cô, tinh thân văn minh, thể phách ngang tàng, bên cạnh chữ thần là chữ thị chứ không phải chữ y (phục), còn có phách trong thể phách là chữ bạch thêm chữ quỷ, không phải chữ bạch thêm chữ quy, bây giờ mới mười chữ thôi, cô đã viết sai hai chữ rồi."
Một câu mà tiểu thái tử nói chính là câu viết ở trên đầu bảng đen, cậu ưỡn ngực, tuy rằng thể chữ của thời đại này có chút thay đổi với triều đại của cậu, nhưng chỉ cần cố gắng nghiên cứu là có thể phát hiện quy luật, vỡ lòng của cậu chính là nhũ mẫu dạy, cậu học rất nghiêm túc, mấy ngày nay ông Hải và bà Lan dạy chị cả chị hai học bài cậu bé cũng ngoan ngoãn đi theo học, bây giờ biết rất nhiều rất nhiều chữ.
"Cô giáo, chỉ là trình độ của cô đừng dạy các học sinh khác thành đồ ngốc."
Lăng Điềm vốn chạy theo em trai về đây, nghe hết hoàn chỉnh em trai vừa mới bạo kích cô giáo ngang ngược đó, cười thấy răng không thấy mắt, lại bổ một đao cho cô ta, thừa dịp trước khi cô giáo còn chưa bị tức điên, nhanh chóng lôi kéo em trai chạy đi.
"Bậy, nói bậy." Hoàng Liên Hoa tuyệt đối không thừa nhận mình sẽ bị một đứa con nít ba tuổi chỉ ra sai lầm, lấy cuốn trích lời của chủ tịch luôn mang theo bên mình ra lật xem rất nhanh, tìm thấy câu nói sáng sớm hôm nay mình sao chép, quả nhiên mình không cẩn thận chép sai rồi.
'Aaaa-' Cô ta dậm chân, giống như điên rồi thét chói tai, phản ứng đó giống như đúc Lăng Mỹ Lệ sau khi bực bội ở nhà anh hai.
Ba chị em trút ra được cơn giận ngẩng đầu ưỡn ngực đi đến cổng trường, nhìn thấy tấm bảng lung lay sắp đổ, chị nhìn em, em nhìn chị, đột nhiên không biết nên làm gì bây giờ. Sáng hôm nay cha mẹ cực kỳ kích động tiễn bọn họ rời nhà, sau lưng bọn họ đã chọc cô giáo tức chết, còn quả quyết ném một câu oai hùng khí phách rằng không về học đâu, ngược lại bọn họ chẳng quan tâm chuyện có được đi học hay không, để ý là sau khi cha mẹ biết chuyện này có thể thương tâm khổ sở hay không.
"Sao lại thế này, Tráng Tráng Kiều Kiều Điềm Điềm, sao các cháu không ở phòng học mà chạy đến cổng trường thế."
Hải công công và Lan cô cô tốc chiến tốc thắng, đang chuẩn bị tới chỗ giáo viên lớp một, tình cờ nhìn thấy ba bóng dáng xếp theo chiều cao đứng ở cổng trường, không phải là đám nhóc bọn họ sao, nhanh chóng chạy tới.
"Oa -" Tiểu thái tử mạnh mẽ nhịn không khóc cảm thấy chỗ dựa vững chắc đến rồi, oa một tiếng lập tức khóc ra ngay, tay béo núc ních che mắt, dáng vẻ tủi thân trong nháy mắt khiến bao thuốc nổ trong hai ông bà cụ nổ tung. ....
Bạn cần đăng nhập để bình luận