Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 107: Chính Thức Nhận Nuôi

Chương 107: Chính Thức Nhận NuôiChương 107: Chính Thức Nhận Nuôi
Hôm nay trong nhà nấu cơm và bánh bao bột mì trắng, bên nhà cũ gần như người nào cũng ăn đến ba bát cơm, và hai cái bánh bao bột mì, tất cả đều sắp no đến trợn trắng mắt.
Tiểu Thái Tử gặm một cái tai heo làm tăm xỉa răng, sự kính trọng đối với bọn họ lại thêm vài phần.
Sáng nay cậu chỉ uống nửa bát cháo mà chị gái đã khen cậu bé rất lợi hại rồi, mà ông nội và bà nội ở nhà cũ, cả gia đình bác cả và cô, lượng thức ăn của người nào cũng gấp mười lần cậu, ở trong lòng của Tiểu Thái Tử, bọn họ vĩ đại như heo vậy.
Lăng Mỹ Lệ ợ một cái, xoa cái bụng lồi lên đến mức không thể không cởi thắt lưng ra thắt lại, tuy rằng lo lắng trên eo có thêm mỡ, nhưng cảm giác dư hương của thịt heo trong miệng, vẫn hy vọng chuyện tốt như vậy có thể có thêm vài lân nữa.
Bữa tiệc kết thúc chính là màn quan trọng, nhóm phụ nữ thu dọn bát đũa, còn nhóm đàn ông giúp dọn bàn, dọn trống nhà chính, người ở nhà cũ thì ăn quá no, đi đường cũng khó khăn, nên chỉ ôm bụng ngồi trên ghế làm biếng một cách danh chính ngôn thuận.
Mấy bà chị dâu thấy thế trong lòng lại nói thâm, qua hôm nay, trong thôn sẽ lại có lời đồn đãi về cả gia đình bọn họ cho xem.
Nhận nuôi là chuyện rất trọng đại, Hải Đại Phú và Lan Tú Mai ngồi ở ghế chính, trước mặt đặt ba cái đệm mềm, đám trẻ quỳ lạy rồi kính rượu, gọi một tiếng ông nội và bà nội, sau đó hai vợ chồng già đưa lì xì làm quà nhỏ, chuyện này xem như xong.
Sáng nay nước trà đã được chuẩn bị xong xuôi, đặt trên lò giữ ấm, ba đứa trẻ bưng trà, từ lớn đến nhỏ quỳ xuống một cách chỉnh tề, Hải công công và Lan cô cô không dám cho đám trẻ quỳ lâu, mà dứt khoát nhấp hớp trà, rồi lại đưa quà, đỡ lũ trẻ đứng dậy.
Triệu Mai nhìn chằm chằm vào xem hai giáo sư già sẽ cho đồ tốt gì, mới đầu trong lòng cô ta thấp thoáng còn có một tia mong đợi ác độc, đó chính là hai vị giáo sư nhận nuôi không phải thật lòng, quà nhận nuôi cũng sẽ không phải đồ tốt gì, đợi đến lúc con trai ruột ở bên đó cúi đầu nhận sau, bọn họ lại phủi mông rời đi thôi.
Nếu thật sự đến lúc đó, vậy hai vợ chồng già bày tiệc nhận nuôi náo nhiệt như vậy cũng sẽ mất mặt.
Nhưng sự việc hoàn toàn không phát triển theo hướng mà cô ta nghĩ, hai người này ra tay cũng không phải rộng rãi bình thường thôi đâu, ba chị em mỗi người được một chiếc vòng tay bằng vàng, mảnh cỡ ngón tay út, trên đó còn treo một cái khóa trường mệnh, ánh vàng rực rỡ như chiếu mù đôi mắt của mọi người.
Nhìn kích cỡ này, cho dù có rỗng ruột cũng đáng giá rất nhiều tiên, đừng nói sau này hai người già có mềm lòng hay không, có nhận đứa con trai ruột bên đó về không, nhưng chỉ ba cái vòng vàng này, chuyện nhận nuôi cũng không thiệt rồi.
Triệu Mai đau lòng, đau gan, đau cả phổi, tại sao người mà bọn họ nhìn trúng không phải con trai cô ta, bằng không bây giờ cái vòng vàng đó chính là của nhà bọn họ rồi.
Lăng Mỹ Lệ cũng không nói được lời nào, điều cô ta ngưỡng mộ nhất chính là bạn học cấp hai có một chiếc vòng tay vàng, chiếc vòng đó chẳng to hơn sợi tóc bao nhiêu, nhưng chỉ như vậy thôi cô ta đã vô cùng ngưỡng nộ rồi. Trong lòng cô ta biết rõ với điều kiện của nhà cô ta, đợi cô ta gả đi phỏng chừng cũng không có của hồi môn như vậy, có thể có vài món trang sức bạc đã là tốt lắm rồi, nhưng bây giờ ba đứa trẻ nhà anh hai, mới chỉ lớn có chút thôi mà mỗi người đã có một chiếc vòng vàng cỡ ngón tay rồi. Cô ta cắn nát răng, trong lòng ghen ty đến phát điên, đồng thời cũng thấp thoáng có một tia mong chờ, bạn nói xem đợi cô ta gả đi, cô ta không cầu anh hai đồ trang điểm gì khác, mà chỉ cho cô ta một trong ba cái vòng vàng này là được, nếu như đối phương thật sự làm như vậy, vậy những ân oán trong quá khứ cô ta sẽ xóa bỏ hết, còn coi anh ta làm anh hai.
Đại khái thì Hải Đại Phú và Lan Tú Mai cũng đoán ra được người bên đó nghĩ những chuyện gì, nhưng bọn họ muốn cũng là hiệu quả này, bọn họ cần phải cho người ngoài nhìn rõ, bọn họ nghiêm túc trong chuyện nhận nuôi này, nếu không phải sợ quá đặc biệt, thì bọn họ còn muốn làm tốt hơn.
Giống như suy đoán trước đó của người trong thôn, Hải Đại Phú và Lan Tú Mai thật sự không thiếu tiền.
Năm đó có thể lên làm giáo sư, có người nào không phải từng đi du học, không phải trong nhà có ít tiền vốn có thể cung cấp chi phí như vậy? Hải Đại Phú và Lan Tú Mai ra đời với điều kiện không tệ, trước khi bị con trai tố cáo, tự hai người cũng có một nghề nghiệp chính đáng, trong tay có ba căn nhà, một căn đang ở, một nhà cho con trai, còn lại một nhà dùng để cho thuê.
Bạn cần đăng nhập để bình luận