Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 358: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 20

Chương 358: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 20Chương 358: Cả Nhà Du Lịch Đến Tây Huyễn 20
Trước khi tu luyện, Vạn Kim Chi dường như là tùy tiện đề cập đến chuyện này, nghe ngóng từ chồng một chút chuyện về chủng tộc kia của con rể hai.
"Yêu miêu hả? Nghe nói là xinh đẹp hơn cả tộc hồ ly, chắc là tương đương với mấy con yêu tỉnh ở trong những câu chuyện thần thoại ở hiện đại nhỉ?"
Lăng Quốc Đống cũng chưa từng gặp thú nhân của tộc yêu miêu, do đó lúc giải thích với vợ cũng chỉ là những lời đồn đại mà hồi đó anh ta nghe thấy.
"Trong lời đồn hình dáng thú nhân của tộc yêu miêu mảnh mai, nhu mì và xinh đẹp, tướng mạo hoặc ma mị hoặc đơn thuần, tộc nhân đều xinh đẹp, không một người bình thường. Nhưng mà năng lực thú nhân của tộc yêu miêu không cao, e rằng sau này không có cách nào bảo vệ Điềm Điềm của chúng ta rồi."
Lăng Quốc Đống thở dài, tại sao cứ phải là yêu miêu, tư chất của con rể nên trở thành thú nhân của tộc gấu hoặc là tộc hổ tộc sư tử mới đúng chứ, uy phong lẫm liệt, ngầu bao nhiêu.
Vạn Kim Chỉ lắng nghe lời giải thích của anh chồng nhỏ, ánh mắt sáng lấp lánh.
Năng lực không cao thì có liên quan gì đâu, đẹp mới là vương đạo, làm mẹ vợ cô ấy sẽ chăm sóc cẩn thận anh ta.
Vạn Kim Chi nhớ đến con mèo đáng yêu, nhỏ nhắn ở trong phòng con gái, dường như đã nghĩ đến bộ dạng của đối phương sau khi biến hình, có phải là Hoắc Hướng Túc đời trước có tai và đuôi mèo không nhỉ?
Thượng đế vẫn còn thương cô ấy lắm, sau khi xuyên thông mỗi một lần đều cải tạo đứa con rể thất bại thành đáng yêu như thế, cảm tạ chúa, amen. ...
Mặt khác, Phi Túc cảm thấy cỗ sức lực cuồng bạo ở bên trong cơ thể của mình dần dần sụt giảm, giây tiếp theo, anh ta phản ứng nhanh chóng mãnh liệt túm lấy ga giường ở bên cạnh, trong khoảnh khắc khôi phục lại hình dạng ban đầu, đem toàn bộ vị trí quan trọng che đậy lại.
“Anh rể... hùng tráng thiệt nha..."
Bạn học Lăng Tráng ba tuổi nhìn anh rể hai cao to như tháp núi, nổi da gà khắp người, thốt ra tiếng cảm thán dài thườn thượt.
Phi Túc vốn dĩ không phải là loại người da mặt dày, bây giờ đang bán khỏa thân ở trước mặt chị vợ, khỏi phải nói xấu hổ biết bao.
Lăng Kiều rất biết điêu, ngay lập tức ôm gà của nhà mình đi ra ngoài ban công, lúc sắp rời đi còn không quên kéo theo em trai ba tuổi và em gái năm tuổi.
Là đàn ông khỏa thân đấy, Điềm Điềm nhìn thấy sẽ mọc lẹo, người chị gái cuông em gái chính là nhỏ mọn không rõ lý do thế đó. ...
Vào sáng sớm ngày đầu tiên lúc mà Vạn Kim Chi nhìn thấy con rể tộc yêu miêu đẹp sánh ngang với yêu tinh trong truyền thuyết, cô ấy đã nhận ra một điều vô cùng sâu sắc.
Lời đồn là thứ không thể chấp nhận được!!!
Nhìn cái cánh tay kia mà xem, thô hơn cả đùi đấy, nhìn cái đùi kia mà xem, thô hơn cả cột nhà, quần áo cũng không che nổi đống cơ thịt cường tráng, dáng vẻ yêu miêu thế này, cô ấy mở to mắt nhìn chằm chằm, chỗ nào tươi đẹp quyến rũ, chỗ nào yêu kiều xinh xắn thế?
Vạn Kim Chi ngẩng đầu nhìn trời, quả nhiên ông trời không phải mỗi lần đều nuông chiều cô ấy như thế.
Con rể cả thành một con gà, con rể hai thành con mèo xấu xí, chẳng có chuyện gì đả kích đến người mẹ vợ hơn chuyện này cả. ...
Bởi vì việc đoàn tụ bất ngờ với Phi Túc, thời gian bọn họ dừng lại trên cả đường đi ít đi nhiều, chỉ cần nhìn diện mạo của con rể cả và con rể hai bọn họ đều cảm thấy Olivia có lẽ cũng sẽ không phải là loài người.
Nhưng mà ông trời vẫn có lòng lắm chứ, ít nhất cả gia đình họ ở hai thế giới cuối cùng vẫn có thể nhanh chóng đoàn tụ, nhỡ may khi nào đó Olivia tự mình xuất hiện thì sao.
Phi Túc nói ra kế hoạch lúc trước của anh ta, Vạn Kim Chi và mọi người cũng cảm thấy khá hợp lý, bọn họ bèn quyết định sau khi đến chủ thành Rhine thì trước tiên dẫn Lăng Kiều đi làm kiểm tra thiên phú, sau đó đăng kí kì thi tuyển sinh vào học viện Rhine.
Cũng mất hai ba ngày, cả đoàn người đến chủ thành Rhine phồn vinh.
Chủ thành Rhine lớn hơn rất nhiều so với những trấn nhỏ hoặc so với một vài thành phố nhỏ khác trên đường họ đi, chỉ từ cổng thành đến cổng chính của công hội ma pháp sư đã đi đủ đến hơn một tiếng đồng hồ, đây vẫn là trên nên móng có linh dương đầu bò.
"Cụ ơi, cho cháu hỏi chút, nơi làm kiểm tra thiên phú của trẻ em đủ 6 tuổi ở đâu vậy?"
Lúc Lăng Quốc Đống 6 tuổi cùng với bọn trẻ đồng trang lứa cũng từng được trấn trưởng dẫn đến đây, chỉ là đến hôm nay đã trôi qua sáu bảy chục năm, ký ức đã sớm bay sạch rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận