Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 241: Tình Cảm 3

Chương 241: Tình Cảm 3Chương 241: Tình Cảm 3
Đáy mắt Lăng Kiều hiện lên một sự mê mang, tiếp theo là suy nghĩ sâu xa, dân dân, dường như đẩy ra được sương mù, tản ra ánh sáng chói mắt.
"Điềm Điềm, em thật sự là em gái tốt nhất tốt nhất của chị."
Lăng Kiều cảm thấy mình thật sự là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, vấn đề đơn giản như vậy lại còn muốn em gái giải thích.
Tảng đá lớn đặt ở trong lòng mấy ngày nay lập tức đã được dời đi, Lăng Kiều ôm em gái, nhắm ngay má của cô bên này hôn một chút, bên kia hôn một chút.
Lăng Điềm choáng váng, cô còn chưa hỏi rõ gì cả, chẳng lẽ chị cả phát hiện người mình thích không phải anh Thiên Hữu, mà là em gái cô đây?
Ngẫm lại khiến người ta có chút ngượng ngùng nho nhỏ.
"Chị hai, sức khỏe của mẹ cũng tĩnh dưỡng gần tốt rồi, hôm nay em sẽ đưa chị dâu hai và mẹ về nhà."
Sáng sớm hôm sau tỉnh lại, trạng thái tinh thân của Vạn Đa Lộc tốt hơn mấy ngày trước, có lẽ là bởi vì được cháu ngoại gái khuyên nhủ, ngoại trừ mấy ngày nay giấc ngủ không tốt khiến trạng thái da có hơi kém, trên cơ bản nhìn không ra ông ta là một người vừa mới thất tình.
Bà Thái nhìn thấy con trai như vậy cuối cùng nhẹ nhàng thở phào, bà cũng đã biết chuyện Trương Hồng rời cửa tiệm, tuy rằng nhìn thấy đứa con mấy ngày nay không gượng dậy nổi có chút khổ sở, nhưng chỉ cần nghĩ tới tình huống của Trương Hồng, bà lại tin tưởng vững chắc cách nghĩ bây giờ của mình không hề sai, đau dài không bằng đau ngắn, chờ thời gian lâu, thằng tư Đa Lộc sẽ hiểu bà đây làm mẹ sẽ không hại ông ta.
Bởi vì người trong nhà rất nhiều, chỉ một mình Lăng Điềm cũng không làm được nhiều bữa sáng như vậy, cho nên bữa sáng ngoại trừ cháo trứng muối thịt nạc là cô nấu, bánh quẩy, bánh bao rau đậu hủ, bánh bao củ cải sợi đều là sáng sớm Lăng Quốc Đống đến quán ăn sáng mới mở bên cạnh mua.
Lương Phương nhanh chóng gắp hai cái bánh bao rau đậu hủ đặt ở trong đĩa ở trước mình, lại gắp một cái bánh quẩy ăn từng ngụm từng ngụm, lúc này bà ấy nghe xong lời nói của chú em, thiếu chút nữa bị sặc, nhanh chóng ăn hai ngụm cháo hòa hoãn.
"Thân thể mẹ còn chưa khỏe hết đâu."
Bà ta không muốn đi, mấy ngày nay ở nhà em hai khỏi phải nói bà ta vui vẻ cỡ nào, mỗi ngày ăn ngon, còn không cần làm việc, Lương Phương cảm thấy chỉ thời gian bốn năm ngày như thế, eo mình cũng tròn một vòng.
Sớm biết như vậy, nên dẫn con cái cùng tới.
Bà ta nhìn mẹ chồng ở bên cạnh, bộ dạng con dâu hiếu thuận: "Mẹ, hai ngày trước mẹ mới đi ra từ bệnh viện, bác sĩ cũng nói, bệnh này của mẹ phải tĩnh dưỡng cho tốt, điều kiện nhà chúng ta kém, không thể giàu bằng em hai, có thể cho mẹ ăn ngon mặc đẹp, mẹ xem chúng ta vẫn nên ở vài ngày nữa, dưỡng thân thể mẹ hoàn toàn khỏe rồi lại trở vê."
Dứt lời bà ta lại nhìn về phía Vạn Kim Chi bên cạnh, muốn để bà ấy khớp lời mình: "Em hai, em cũng nghĩ như vậy đúng không, trong mấy anh em nhà chúng ta thì em hiếu thuận nhất, sao có thể nhìn thân thể mẹ chưa dưỡng tốt đã trở về nhỉ."
Lương Phương nhớ canh gà tối hôm qua uống, nước miếng đã bắt đầu tiết ra, như vậy cơ hội có thể ở lại nhà em hai cũng không nhiều, qua thôn này sẽ không còn quán ấy, bà ta vẫn chưa thể thừa dịp bây giờ ăn nhiều đồ ngon một chút đâu.
"Câm miệng con đi, cơ thể của mẹ bản thân mẹ còn không biết sao?"
Mấy ngày nay tâm tình của bà Thái không tốt lắm, nghĩ tới hôn sự của con trai út, cũng không có quá nhiều kiên nhẫn với con dâu Lương Phương giống như ngày xưa, những tâm tư nhỏ đó của bà ta đều trực tiếp viết lên mặt, thực sự khiến bà ta ngu ngốc nhìn không nổi.
Đứa nhỏ Kim Chi đó rộng rãi, cũng không nhất định sẽ để ý mấy miệng ăn, nhưng bà Thái không thể bỏ mặc ý nghĩ ấy của Lương Phương, tâm tư này của bà ta nếu như bị nuôi lớn, đến lúc đó sợ là bà ta thậm chí muốn chọc thủng trời, bà cũng không muốn vì đứa con dâu ngu ngốc này, phá hủy tình nghĩa anh em của con trai và con gái.
Thân thích thân thích, có tới có lui mới là thân thích, tình cảm của con người chỉ một tí như vậy, nếu như bị bà ta hao phí sạch, sau này thằng hai thực sự gặp phải chuyện gì, Kim Chi cũng không nhất định giúp đỡ.
Ý nghĩ của mình bị mẹ chồng bác bỏ gắt gỏng như vậy, khiến sắc mặt Lương Phương trong nháy mắt có chút khó coi, bà ta dữ tợn mắng bà Thái mấy câu ở trong lòng, ngại Vạn Đa Lộc và Vạn Kim Chi đều ở đây, không dám nói lời gì quá phận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận