Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 268: Báo Ứng 3

Chương 268: Báo Ứng 3Chương 268: Báo Ứng 3
"Vừa rồi cô nói chúng tôi không ra ở riêng, cho nên các người muốn lấy cái gì thì lấy, nhưng những thứ đó là do tôi với anh cô khổ cực trồng trọt mới thu hoạch được, nếu cô đã nói nếu không phân nhà tất cả đều là của chung, thế sao không thấy chú ba với thím ba đóng tiền lương của hai người vào chung ra thế, không thấy cô với chồng cô mang đồ tốt ở nhà đến đây bao giờ, chỉ chăm chăm vào tôi với anh cả cô, bây giờ còn có ý muốn vặn vẹo nuốt chứng tiền mừng của đám cưới cháu trai, Lăng Mỹ Lệ, trên đời sao lại có loại phụ nữ không biết xấu hổ như cô chứ!"
Một lời cuối cùng gân như là rít lên, Triệu Mai mắng đến là sảng khoái, bà ta phải làm thế từ lâu mới phải, chả quan tâm thể diện với không thể diện cái gì nữa cả, thể diện đáng giá bao nhiêu đồng, đuổi được mấy con đỉa hút máu kia đi, bà ta không cần mặt mũi làm gì nữa.
"Triệu Mai, tôi liêu mạng với chị."
Lăng Mỹ Lệ hét ầm lên chạy về phía Triệu Mai, còn chưa tới gần được đã bị Lăng Quốc Khánh cho một bạt tai.
"Oa oa oa...' Con gái Lăng Mỹ Lệ bị một màn này dọa khóc, một thím tốt bụng đứng gần đó bế đứa nhỏ ra ngoài, cho dù mẹ nó làm bao nhiêu chuyện không phải đạo thì đứa nhỏ này cũng là vô tội.
"Thằng cả, sao anh nhẫn tâm đánh em gái anh thế hả."
Bà cụ Từ đau lòng chết đi được, vội vội vàng vàng chạy ra bảo vệ con gái bị đánh ngã ngồi dưới đất, tức giận trừng mắt nói thằng con cả.
"Đáng ra con phải làm thế từ lâu rồi."
Vẻ mặt Lăng Quốc Khánh đau buồn, ánh nhìn chuyển dời sang Lăng Quốc Đống ở một bên: "Chú hai, chuyện trước đây là anh chị có lỗi với chú, năm đó chú phải chịu bao nhiêu oan ức, anh với chị dâu chú thấy nhà mình chiếm được lợi ích cho nên không nói giúp chú thím, hiện giờ náo loạn thành như này, cũng là báo ứng anh chị đáng phải nhận."
Lăng Quốc Đống không nói lời nào, ông ấy không biết những người này có thật sự nhìn nhận được vấn đề của bản thân hay không, cái gọi là nhận lỗi, chỉ là để thể hiện mình lúc này đã thay đổi lập trường mà thôi.
"Thưa các bác các cô chú có mặt ở đây, hôm nay phiền mọi người làm chứng, ngày trước tôi và Triệu Mai nhẫn nhịn mẹ cháu bất công, nhưng giờ Khôn Nhi đã kết hôn, yên bề gia thất, không thể để các con phải chịu đựng cùng chúng tôi, nhà này, hôm nay chính thức phân ra."
Lời Lăng Quốc Khánh vừa nói khiến cho người trong thôn ngàn suy vạn tưởng, tình huống Lăng Quốc Khánh hiện giờ chẳng phải như là nhà Lăng Quốc Đống hồi trước đó sao, tuy rằng dân làng không có ấn tượng tốt lắm với người nhà này, nhưng trông thấy bộ dáng thê thảm của họ cũng không nỡ mà mềm lòng, ánh mắt khi nhìn đến nhà Lăng Mỹ Lệ và Lăng Quốc Phú càng thêm ghét bỏ.
"Không được chial"
ebookshop.vn ebook truyện dịch giá re
Bà Từ thét chói tai đáp lại.
"Chia."
Ông Lăng cứng người ngồi trên ghế, nhìn một nhà thằng con trai thứ đứng ở một góc, sức lực toàn thân như thể bị rút cạn, một tiếng lộc cộc), ba toong trong tay rơi xuống mặt đất. "Ngay đêm hôm nay chia nhà luôn đi."
Ông ta nhắm mắt lại, đúng là báo ứng thật mà.
"Không được, không được chia, Triệu Mai, chị luôn miệng nói em chồng chị câm tiền cưới của vợ chồng Khôn Nhị, chị có bằng chứng gì không, số tiền đó chỉ là tôi giúp chị thu, vốn định buổi tối đưa cho chị, có phải chị muốn nói lúc chị vào phòng tôi thấy tôi với con bé đếm tiền có phải không, cái này tính gì là bằng chứng?"
Bà Từ kinh hoàng nhìn liếc ông lão nhà mình, sắc mặt biến đổi, nhưng nhìn con gái đang bụm mặt khóc cùng con trai cưng sắc mặt nhăn nhó đứng một bên bà ta vẫn ngoan cố khăng khăng nói không cho chia nhà.
"Chú hai, hôm nay chú mừng bao nhiêu tiền?"
Triệu Mai không phản bác thẳng chất vấn của bà mẹ chồng mà quay sang hỏi Lăng Quốc Đống đang đứng gần đó một vấn đề không liên quan. Nhưng vừa đề cập đến vấn đề này, sắc mắt bà Từ thoáng cái tàn lụi.
"Năm mươi."
Vai vế ngang nhau mừng đám khác với khác với bề trên cho con cháu, hơn nữa mấy năm gần đây vật giá leo thang đến chóng mặt, số tiền Lăng Quốc Đống đi xem như là thích đáng, vừa phù hợp với thân phận của ông ấy, vừa không có vẻ như ông ấy không giống kiểu người vung tiền như rác.
Nghĩ đến công việc mấy năm nay nhà Lăng Quốc Đống làm, hết thảy thôn dân đều cảm thấy Lăng Quốc Đống đi số tiên mừng như thế rất là hậu hĩnh rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận