Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 89: Trả Thù 5

Chương 89: Trả Thù 5Chương 89: Trả Thù 5
Trên thực tế các bà cũng không nghe được quá nhiều nội dung thực chất của mấy đứa nhỏ nói, dù sao lúc ấy ở hiện trường đó, đều chỉ là một vài trẻ con tám tuổi, bảo bọn chúng tự thuật lại chuyện lúc ấy xảy ra vẫn có một chút khó khăn, bởi vậy những người phụ nữ này đều chỉ biết là bởi vì hai chị em Lăng Kiều dẫn em trai đi đến trường nên bị giáo viên đuổi ra ngoài, hai bên dường như còn ầm ï không thoải mái, những chi tiết khác, các bà vẫn phải nghe ngóng từ trong miệng của Lăng Quốc Đống.
Triệu Mai ngồi ở cách đó không xa, vãnh tai nghe đề tài những người đó nghị luận, phụ nữ trong thôn khi làm việc vị trí lúc ngồi cũng chú trọng, chơi tốt với nhau ngồi một cụm, hiển nhiên cô ta và Lăng Quốc Đống tuyệt đối không ngôi cùng nhau.
Bởi vì giới tính và tính cách hạn chế, ngồi bên cạnh Lăng Quốc Đống đều là những cụ bà lớn tuổi, không xuống ruộng được nhưng vẫn muốn giúp trong nhà kiếm tiền, nên làm những công việc thoải mái một chút này, các bà lải nhải lẩm bẩm, các cô vợ bình thường không thích ngồi chung với những người cùng lứa với mẹ chồng, chỉ riêng Lăng Quốc Đống, tính tình tốt, các bà có dông dài đi nữa cũng có thể làm ra dáng vẻ nghiêm túc lắng nghe, dù sao ở trong mắt các cụ bà, trong cả thôn anh ta là chàng trai tốt nhất ngoài con trai mình, lời nói vừa nãy của các cụ bà cũng là phát ra từ nội tâm quan tâm gia đình bọn họ.
Triệu Mai cũng vừa mới mới biết tin tức này, tối hôm qua hai đứa con cũng không nhắc tới chuyện này với cô ta, lúc này trong lòng cô ta nhịn không được có chút nhảy nhót, vui vẻ giống như vào mùa hè ăn một cây kem đậu xanh, vì nghe ngóng kỹ càng hơn, bà ta nhịn không được xê dịch ghế dựa, sáp lại gân chỗ Lăng Quốc Đống.
"Ha hả, Lăng lão Nhị, không phải tôi nói cậu, ngày hôm qua đứa nhỏ nhà chúng tôi trở về đều nói, Kiều Kiều và Điềm Điềm nhà các cậu thế nhưng mạnh mẽ chọc tức cô Hoàng một trận, cô Hoàng chính là con gái của bí thư Hoàng của công xã, đắc tội cô ta, ha hả...' nhiều người khó tránh khỏi có mấy người như gậy xới phân, có vài người chính là không nhìn được người ta tốt, nhìn thấy cơ hội bèn bỏ đá xuống giếng.
"Bí thư Hoàng, là con gái của Hoàng Thế Nhân đó à?"
Hoàng Thế Nhân là tên mà các xã viên công xã lấy riêng cho Hoàng Vệ Đông, đến từ địa chủ ông chủ khi nam bá nữ không chuyện ác nào không làm trong câu chuyện Bạch Mao Nữ mà tất cả dân chúng tầng dưới chót nghe nhiều nên thuộc, có thể biết vị trí của nhà họ Hoàng ở trong lòng các xã viên công xã.
"Cái này rất gay go, cũng không biết bí thư Hoàng đó có thể chèn ép đội trưởng của chúng ta hay không, không được, Quốc Đống, cháu nghe thím, đừng luyến tiếc gà mái trong nhà, nhanh chóng xách qua một con cho nhà họ Hoàng đi, nhận lỗi với nhà người ta. Thím biết các cháu uất ức, nhưng với hạng người này, không phải lúc hơn thua."
Thế hệ trước đều chú trọng dĩ hòa vi quý, cuộc đời của các bà có vài người nơi từng đi xa nhất có lẽ cũng chính là miếng đất công xã lớn như thế, trấn trên, huyện lị gì đó, đối với các bà mà nói rất xa xôi, chủ nhiệm và bí thư công xã chính là quan lớn nhất, ai cũng không dám đắc tội bọn họ.
Đầu năm nay rất nhiều địa phương đều như vậy, đừng nói chủ nhiệm công xã, dù là đội trưởng đội sản xuất, đều có thể xưng bá một phương, cũng không có người sẽ nghĩ phản kháng, giáo dục mà từ nhỏ bọn họ được nhận, chỉ dạy bọn họ nhẫn nhẫn nhẫn.
"Thật đúng là đứa con gái phá sản, ngày đầu tiên đến trường, đã khiến trong nhà bồi thường gà mái rồi." Không biết là ai nói thâm một câu đó, khuôn mặt của Lăng Quốc Đống vốn vẫn bình tĩnh ôn hòa nhiều hơn một sự bất mãn, anh ta nhìn về phía giọng nói truyên đến, Triệu Mai ở đó làm cùng mấy người không có giao tình gì với nhà bọn họ, cũng không biết là ai mở miệng.
"Bác gái, các bác cứ yên tâm đi, không có chuyện gì lớn đâu.”
Lăng Quốc Đống nhìn thấy mấy cụ bà thật tâm lo lắng vì một nhà bọn họ, không quan tâm cách mà các bà nói ra mình có tiếp nhận hay không, tâm ý này là tốt, bản thân cũng không muốn để bọn họ lo lắng.
Về phần gà mái, tối hôm qua mấy quả đấm của vợ đã đánh sập căn nhà người ta, mình rút thời gian và sức sống của cây ở đất tư hữu của nhà Hoàng Liên Hoa và Hoàng Vệ Đông, làm cho tất cả cây nông nghiệp héo rũ trong một đêm, lúc rời đi hai người còn trộm hết gà vịt trong nhà bọn họ, cướp của người giàu chia cho người nghèo, đều như vậy, bọn họ làm sao có thể nguyện ý cống hiến gà lô hoa của mình ra ngoài chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận