Thập Niên 70: Hạnh Phúc Nhỏ

Chương 417: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 7

Chương 417: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 7Chương 417: Chuyến Du Lịch Gia Đình - Nữ Tôn 7
Tuy rằng bây giờ ngoại trừ Lăng Quốc Đống, ai cũng không mang năng lực của thế giới trước đến đây nhưng cho dù như vậy, thể chất của Phi Túc cũng mạnh hơn người thường nhiều, đời trước thứ anh ta học là võ thuật, mỗi một lần trải qua việc luyện tập đều làm anh ta có độ phản xạ và lực chiến đấu mà người thường không thể bì kịp, mang theo anh ta đi săn bắn sẽ không bị cản trở.
Mà ở trong núi sâu, ma lực hệ mộc của Lăng Quốc Đống dường như là xưng vương xưng bá, cho nên lần này lên núi, Lăng Quốc Đống cũng đi cùng.
Những người còn lại trong nhà, từ những thông tin biết được từ người khác xem ra Lăng Kiều bây giờ là nữ sinh đang đi học ở trên trấn, nghe nói đã đậu kỳ thi Đồng*, bây giờ đang chuẩn bị thi Tú Tài.
(*) kỳ thi Đồng (#33): vòng thi sơ khảo của kỳ thi cấp quốc gia, kiểm tra tư cách tham gia kỳ thi Tú Tài.
Lăng Kiều định làm quen một chút với nội dung thi cử của thời đại này, cô ấy không định cứ học lên mãi, chỉ cần đạt đến trình độ cử nhân thì địa vị xã hội và danh vọng đã có đủ rồi, hơn nữa cử nhân có thể tự mình mở trường tư, lễ vật thu được như vậy đã đủ để nuôi sống cả gia đình, Lăng Kiều nghĩ đến ở thế giới này làm người bình thường cũng tốt.
Đây là sự đồng thuận của cả gia đình, thế giới thứ nhất bọn họ là Hoàng đế, Hậu phi và công chúa, thế giới thứ hai bọn họ lại vô duyên vô cớ dính vào việc cứu thế, thế giới này, bọn họ định trải qua cuộc sống bình thường an ổn chút, cho đến khi bọn họ quay về thế giới ban đầu, hoặc là lại đi đến một thế khác lân nữa.
Lăng Kiều quyết định tham gia thi khoa cử, ở thời đại nữ tôn này Tất Thiên Hữu hành động bị hạn chế nhiều bèn quyết định ở nhà thử viết thoại bản*. Trước khi trở thành doanh nhân, thật ra anh ta còn là một cậu thanh niên vô cùng thích sáng tác, viết thoại bản là trải nghiệm mà trước giờ anh ta vẫn muốn thử mà chưa bao giờ được thử, anh ta cảm thấy đây có lẽ sẽ là một chuyện rất thú vị.
(*) thoại bản (?#Z-#): một hình thức tiểu thuyết Bạch thoại phát triển từ thời Tống, chủ yếu kể chuyện lịch sử và đời sống xã hội đương thời.
Phi Túc lập kế hoạch nuôi heo, Điềm Điềm đương nhiên cũng giống mấy đời trước, định dồn tinh lực vào quán ăn tư nhân của mình.
Còn về Lăng Tráng, cậu còn phải tìm vợ của mình nữa, cậu có hơi buồn bực, tại sao trong mấy chị em chỉ có cậu mỗi lần xuyên không đều phải trải qua quá trình không tìm thấy vợ thế?
Cả nhà đều có kế hoạch, đối mặt với cuộc sống tương lai đương nhiên là tràn đầy tự tin rồi.
Ba người Vạn Kim Chi mang vũ khí đầy đủ rồi đi lên núi, những người còn lại trước tiên bắt đầu chuẩn bị tổng vệ sinh trong nhà, khoảng thời gian sau đó rất dài nên bọn họ đều sẽ ở trong cái sân nhỏ này.
Lúc này lợi ích của việc sống xa thôn xóm liền thể hiện rõ ràng ra, ít nhất khi bọn họ hành động không cần kiêng dè quá nhiều, nếu như để Tất Thiên Hữu nhà bọn họ học cách làm việc của mấy anh chàng ở đây, vậy bọn họ sẽ phát điên mất. ...
"Ông Phi ơi, con trai nhà ông và vợ của cậu ấy về rồi này."
Đất nước nữ tôn cũng có lễ nghỉ lại mặt vào ngày thứ ba, Vạn Kim Chi đã chuẩn bị cho con gái một đôi gà rừng, thêm một tảng thịt heo rừng khoảng 10 cân. Đây đều là những thứ lúc Vạn Kim Chỉ lên núi săn bắt được, ở thời đại này, đây đã là lễ vật rất hào phóng rồi.
Ông Phi cũng chính là ba ở thời đại này của Phi Túc, ông ta nhìn mấy món lễ vật này cũng sắp mừng rơi nước mắt luôn. Vốn dĩ ông ta nghĩ cuối cùng đứa con trai này của mình sẽ không có chuyện gả đi rồi mà còn bị trả lại đấy chứ? Bây giờ xem ra anh ta ở nhà vợ thế mà lại khá được yêu thương đấy, nếu không nhà họ Vạn cũng sẽ không tặng lễ vật khách sáo như vậy.
Người nhà của thân thể bây giờ của Phi Túc còn khá nhiều, anh ta có 9 người anh chị em, trong đó mấy người chị lớn tuổi đã lấy chồng, con cái cũng đã có một đoàn dài rồi. Còn phải tính thêm họ hàng ở hai bên ba mẹ nữa, số lượng càng khó mà coi thường được, ngày thứ ba lúc lại mặt, phải sắp đủ ba mâm cỗ mới đủ chỗ ngồi cho mấy người thân nhất.
Từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, Lăng Điềm vẫn luôn được "tắm" trong ánh mắt biết ơn và áy náy của người nhà họ Phi, nhìn thấy những ánh mắt ấy trong lòng cô cũng hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận